Lời khẳng định của bạn phải tác động trực tiếp đến người đó, như thế anh ta sẽ phải trực tiếp thừa nhận “sự thật” này. Thứ nhất, nó có lập trường theo hướng thừa nhận – bà mẹ “biết tất cả chuyện hút thuốc. Thomas: Nhưng đó không phải là một câu hỏi.
Câu hỏi mẫu: “Tôi làm việc này vì đồng lương. Giờ bạn đã được trang bị đầy đủ để khai thác sự thật từ bất kỳ tình huống hay cuộc trò chuyện nào. Ví dụ 1: “Chính sách của chúng tôi là hậu thuẫn các cổ đông của mình.
Hãy chú ý cách những người có quyền hành – chẳng hạn như cảnh sát – kiểm soát một tình huống. Chắc chắn bà ấy sẽ nhận được lời nói dối. Kẻ có lỗi kể câu chuyện của mình theo kiểu “nhỏ giọt” cho tới khi nhận được lời xác nhận.
Khi có điều gì đó bất thường và người đó không chú ý nhiều tới điều ấy thì có nghĩa là họ đang cố gắng kéo sự chú ý ra khỏi vấn đề đó. Đó chính là lý do bạn cần đến những ví dụ sinh động, những tình huống và kịch bản điển hình, dễ tiếp thu và dễ áp dụng mà Lieberman đưa ra cùng những phân tích cặn kẽ và xác đáng. (12) Nếu người đó không hề có cảm xúc, có thể họ đang bị lừa gạt
” Tất cả chúng ta đều thích thử mọi việc. Trong khi chúng ta kiểm soát được một số động tác thì dưới đây lại là những phản ứng không chủ tâm mà chúng ta ít hoặc không kiểm soát được: Đây là cách những người hiểu quy tắc này có thể sử dụng nó để chống lại bạn.
Những kỹ thuật này có thể giăng bẫy bạn một cách dễ dàng bởi vì chúng dựa trên những nguyên tắc tâm lý thuộc bản chất con người. Nếu bạn bị quy kết một điều gì đó, hãy kiểm chứng sự thành thực của kẻ quy kết. Người đó có thể đặt các đồ vật giữa mình và người kết tội mình.
Nói cách khác, nếu người đó xua xua tay cho dù họ đang nói điều gì thì bạn cũng đều muốn biết ý nghĩa của hành động này. Người đó nghĩ mình có lý do để nói dối. Dù anh chàng này ở trong trường hợp nào thì cách này cũng mở ra cánh cửa để thăm dò thêm thông tin về đối tượng.
Trong cơn bực tức, bà mẹ đã gắn việc thú nhận sự thật với hình phạt. Trên hết, hãy nhớ rằng kẻ có lỗi thường muốn đưa ra câu trả lời thật nhanh. Hãy xem xét ví dụ này.
” Để nhấn mạnh hơn, một kẻ nói dối đưa ra những lời quả quyết làm bằng chứng cho sự vô tội của mình trong một tình huống cụ thể. Hãy chú ý tư thế của người đó. Tại sao dì cho rằng việc đó cần thiết?”
Thay vì nói ngắc ngứ và ấp úng, người ta có thể viện dẫn một trong những cách nói sau đây để “câu giờ,” xem lại toàn bộ hành động, chuẩn bị câu trả lời hoặc thay đổi chủ đề hoàn toàn. Câu chuyện của người đó hoang đường đến mức bạn hầu như không tin. Vì em vẫn còn giữ chìa khóa của anh nên họ cũng muốn gặp em đấy.