Pkim Xet

Phang em hàng vú to cực ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn xả hơi ra sao? Bạn bắt đầu để cho tinh thần nghỉ ngơi hay để cho thần kinh hệ nghỉ ngơi trước? Cả hai cách đều không được. Lần cuối cùng gặp tôi, bà đã 70 tuổi. Có lần tôi không chịu nhận một tình thế mà tôi không sao tránh được.

    Anh thích học thực phẩm tới nỗi sau anh vào đại học Massachusets và giỏi nhất về môn "thực phẩm chuyên môn dụng ngữ". Nếu bạn cho phép, tôi sẽ giãi bày và nhờ bạn chỉ tôi cách xử sự cho phải lẽ. Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta?

    Quần áo tôi thì bằng vải thô, vừa chật, vừa không hợp với hình vóc, cố nhiên lại không đúng thời trang nữa. Và nhờ Trời phù hộ, sáu tháng sau y trở về Tokyo, thế là hết lo. Bây giờ nhớ lại, tôi cũng ngạc nhiên về sự thay đổi gần như khó tin đó.

    Rồi ông ghi trong nhật ký: "Tôi không cô độc". Chung quanh ta toàn là những bí mật. Ông Lin Yutang (Lâm Ngữ Đường) trong một cuốn sách được rất nhiều người đọc: "Sự quan trọng của cuộc sống" [9], cũng nghĩ như vậy.

    Ngay từ những chương đầu, bạn sẽ thấy tư tưởng sâu thẳm của bạn tiêu tan như sương mù gặp nắng xuân và bạn sẽ mỉm cười nhận rằng đời quả đáng sống. Bạn muốn biết một phương pháp chắc chắn để giải quyết những tình thế rắc rối - một thuật mà bạn có thể dùng ngay bây giờ, trước khi đọc những chương sau. Ông nói: "Thiệt kỳ diệu! Khoa học ngày nay tinh vi tới nỗi mổ được phận tế nhị là con mắt! Thiệt kỳ diệu!"

    Bà Sarah Bernhard cho ta một chứng cớ có giá trị rằng đàn bà cũng biết hợp tác với những tình thế không thể tránh được. Còn muốn chết sớm thì tuỳ ý. Bức thư của ba tôi làm tôi tức giận.

    Những điều thu thập được trong sách và đời sống hàng ngày ấy, ông sắp đặt lại, chia làm 30 chương để chỉ cho ta biết: Bà nói lập ngân sách phải do chính ta làm lấy và phải quen rồi mới làm đúng được. Chúa đặt tôi trên đám cỏ xanh.

    Ngày hôm nay tôi chăm nom đến thân thể tôi. Ý thơ có vẻ mới lắm, phải không bạn? Vậy mà câu đó thi hào Horace đã viết 30 năm trước Thiên Chúa giáng sinh đấy. Tôi có cảm tưởng sắp bị thần kinh suy loạn".

    Bạn cho là lạ lùng ư? Xin bạn hãy nghe đây. Hai người chủ trại chết, rồi một người bỏ vợ. Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?".

    Tôi tin có thể học ông ta được nhiều điều hay vì ông ta nổi danh là thành công năm này qua năm khác. Ông không biết chút gì về môn hội hoạ hết, nhưng ông cứ vẽ càn cho óc khỏi phải lo lắng. Có nhiều người cần phải ngủ nhiều hơn kẻ khác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap