Những kiểm tra đầu tiên của cô được xếp loại xuất sắc. Hầu hết mọi người cảm thấy vừa kém hiệu quả, vừa có lỗi và không tự hài lòng với chính mình khi trì hoãn công việc. Đó có thể là một nụ cười, một lời nói động viên chân tình lạc quan, hay một sự chia sẻ đúng lúc.
Hãy vì danh dự - Tôi đã từng được đọc những công trình nghiên cứu về sự kết hợp giữa sự trung thực và lòng tự trọng. Thế nhưng chúng ta có nói lời cảm ơn với họ chưa? Theo tôi, khi nhìn lại những gì lịch sử đã viết về những người thành đạt, họ luôn tự tạo ra động lực cho bản thân mà không cần dựa vào những yếu tố bên ngoài.
Nhưng tôi vẫn thấy mình không tự tin lắm và không biết mình còn phải cố gắng thế nào nữa và đến bao giờ mới trở thành một người hoàn thiện thật sự. Đối với họ, khó khăn và thử thách chính là những cơ hội để họ thử sức và trải nghiệm. Tôi từng giảng một khóa học về thiết lập kế hoạch và thay đổi cơ cấu tổ chức tại một trường cao đẳng, trong đó cũng bao gồm việc thiết lập mục tiêu cho đơn vị.
Hãy làm cho nó trở thành một thói quen. Những gì chúng ta cho đi, chắc chắn sẽ tìm đường quay trở lại. Can đảm là biết mỉm cười dù số phận trớ trêu thế nào đi nữa.
Dù có thành công hay không, chúng ta vẫn luôn cảm thấy vui khi đã cố gắng hết sức mình. Dĩ nhiên là trừ khi luôn có ai đó bên bạn và cổ vũ: Cố lên, cố lên! Chiến thắng! Phải chiến thắng! Chiến thắng!. Biết được đích đến, chúng ta có thể sẽ thấy rõ viễn cảnh tương lai.
Ông luôn đặt tinh thần làm việc của mình lên trên, lạc quan yêu đời và nói chuyện thật hóm hỉnh, duyên dáng. Những năm gần đây, y học đã phát hiện ra sức mạnh chữa bệnh kỳ diệu của tiếng cười. Nhờ họ, chúng ta làm việc chăm chỉ hơn, hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn, và cảm nhận cuộc sống trọn vẹn hơn.
* Chúng ta cải thiện được những cảm nhận về giá trị bản thân. Người chịu học hỏi luôn tích lũy kinh nghiệm sau những thất bại xảy đến. Điều này hoàn toàn khác với sự lãnh đạm.
Lựa chọn quan trọng nhất cuộc đời chính là lựa chọn một thái độ Những câu chuyện kể về khả năng làm việc liên tục nhiều giờ và gánh chịu hàng ngàn thất bại của Edison đã được nhắc lại nhiều lần. Chúng tôi không được chọn lựa, và thậm chí không bàn thảo chi cả.
Còn em, em đã chọn việc đến lớp. Theo tôi, khi nhìn lại những gì lịch sử đã viết về những người thành đạt, họ luôn tự tạo ra động lực cho bản thân mà không cần dựa vào những yếu tố bên ngoài. Tại sao vậy? Chỉ cùng một lý do: Chúng ta có thói quen chỉ thường nhìn vào mặt trái của mọi sự việc cuộc sống.
Tôi thích định nghĩa của Webster: Kỷ luật là sự rèn luyện giúp chúng ta tự sửa chữa, tạo khuôn nếp, tạo sự mạnh mẽ, hoặc giúp chúng ta trở nên hoàn hảo hơn. Còn việc có nắm bắt được những cơ hội đó hay không còn tùy vào mỗi người. Nó thách thức chúng ta đào sâu hơn nguồn lực nội tại khi gặp phải thất bại.