Nếu ông không làm việc, ông sẽ không tìm được niềm vui trong cuộc sống. - Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng. Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày.
Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định. Điều này không những tạo điều kiện cho họ trở nên giàu có, mà qua đó tôi có thể kiếm thêm nhiều vàng cho mình. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói:
Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó. Mọi người có thấy như thế không? Anh quay lại và thấy gương mặt tươi cười của Kobbi, người bạn thân nhất của anh và cũng là một nhạc sĩ tài hoa nổi tiếng về sự nghèo túng.
- Anh luôn luôn tốt bụng với những người bạn của anh, Bansir à. - Chắc chắn rằng việc tìm kiếm may mắn ở sòng bài, ở những cuộc đua ngựa hay nhặt được cái túi rơi không đem lại sự giàu có và thành công lâu dài cho chúng ta. Số hàng hóa còn lại quá kém chất lượng, khách hàng không muốn ghé đến cửa hàng nữa.
Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó. - Bí quyết đó là ham thích làm việc! – Sharru Nada đáp rõ từng tiếng. Tất cả số tài sản này là của ông và nó chỉ là một phần nhỏ trong số gia sản hiện ông đang có được.
Rồi chúng ta trưởng thành và tự lập để nuôi sống bản thân, gia đình. Một người trong bọn họ giở cái nón rách của mình ra rồi cúi gập người xuống thật sâu vừa chào, vừa la to: Một hôm, trong cơn tuyệt vọng, tôi quyết định trốn khỏi Babylon để đến một nơi khác với hy vọng làm lại cuộc đời.
Bởi vì, theo kinh nghiệm của tôi thì sẽ có nhiều người đến khuyến dụ anh với những ý đ không tốt. Vì ngay bây giờ, cậu là một con người tự do! - Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục.
Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái. Chị tôi không nhận thấy rằng, anh ấy chẳng bao giờ có khả năng trở thành một thương gia thành công. - Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi.
Xuống đến cuối dốc, ông dừng con vật lại và chỉ tay về phía trước. Bây giờ thay vào đó, con xin biếu cha hai túi vàng này. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc.
- Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó. – Tarkad vừa đáp vừa nhìn cái đùi dê ngon lành đang bày ra trước mặt hai người. Nếu không nhờ sự phát hiện và khai quật cẩn thận của những nhà khảo cổ, có thể chúng ta sẽ không bao giờ được biết đến những công trình vĩ đại, những đền đài cung điện nguy nga tráng lệ xưa kia của Babylon đã bị vùi sâu hàng bao nhiêu thế kỷ.