Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể. Và việc này thì cần phải có thời gian. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình.
Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi, vì vậy quyết định làm gì trong hôm nay là rất quan trọng. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.
Và câu chuyện may mắn vừa rồi là một món quà vô giá đối với tôi, nó quý hơn tất cả những điều khác. Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau. First News trân trọng giới thiệu đến bạn đọc Việt Nam cuốn sách kỳ diệu này.
Sao nó vẫn không đến với ta?" Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình: Tuổi thơ nhọc nhằn, vất vả nhưng ấm áp tình bạn giữa hai người bạn nhỏ đột ngột bị gián đoạn khi cả hai vừa bước qua tuổi thứ mười.
Ngươi không cần sự chấp thuận của ta. Bà bắt đầu lần giở lại ký ức xưa cũ của mình, từ hai ngàn năm về trước, đi từ từng năm từng năm một được lưu trữ trong từng sớ gỗ trong cái thân hình khổng lồ của mình. Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình.
Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác. Tối qua, chàng đã phải thức khuya làm việc, vì thế chàng quyết định cho phép mình ngủ thêm một chút để lấy lại sức khỏe. Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy.
Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: - Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch?
Chúng đổ xuống ào ạt, không chỉ một hạt mà vô số kể cứ như trận mưa xuân vậy. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó. Nó không chỉ kỳ diệu với các bạn mà ngay cả với chúng tôi - những người thực hiện cuốn sách này.
Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua. Có lẽ mình nên lên trên ấy. Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu. Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi. Nó chẳng có giá trị gì đối với ông hay với bất cứ cư dân nào trong khu rừng này.