Thế là Rầm!, Benny sụp bẫy ngay tức khắc. Với Harry Truman thì những gì bạn thấy ở anh ấy cũng chính là con người thật của anh. Cuộc phỏng vấn này đối với tôi cứ như là có một không hai vậy!
Tôi không phải lo gì cả. Thế nên tôi tiếp tục nói: Bí quyết đơn giản này đã giúp Ophrah trở thành một phát ngôn viên thành công mà chúng ta mến mộ.
Chắc chắn người đối diện sẽ nhìn lại bạn bằng một đôi mắt hình viên đạn. Đây là một chuyện cười. Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt.
Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo. Marshalll đá sập cách cửa cái rầm, hộc tốc lao vào phòng thu với đôi chân trần, và quát lên với tôi vỏn vẹn chỉ có năm từ. Thị trưởng thành phố New York Mario Cuomo là một người giao tế giỏi.
Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công. Tôi nghĩ một trong những lý do giúp tôi thành công khi nói chuyện trên sóng phát thanh, hay qua màn ảnh truyền hình là việc khán thính giả cảm nhận được nỗi say mê nghề nghiệp của tôi. Các bậc cha mẹ quan niệm rằng con gái của họ không được phép gọi cho bọn con trai mà phải đợi phe kia gọi trước mới phải đạo.
Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái. Những đồng nghiệp sẽ nghĩ gì? Họ không thể đánh giá cao bạn được. Burns không giải thích gì thêm, chỉ nhấn mạnh hai tiếng: Đừng cười.
Bạn chỉ có thể tự tin ở chính mình và tạo được lòng tin nơi người khác khi bạn chân thật. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn. Thế nên trong suốt bậc trung học, chúng ta thường được xem các tranh ảnh minh họa trong những bài giảng.
Tôi nghĩ rằng việc trò chuyện cũng giống như chơi golf, như lái xe hay làm chủ một cửa hàng. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng. Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn.
Thật không dễ dàng để viết một cách ngắn gọn và cô đọng. Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc. Chúng ta quên toàn bộ câu chuyện này đi và chúng em không bao giờ tái phạm nữa, được không thưa thầy?
Tất cả những điều thú vị đó diễn ra không chỉ nhờ những gì tôi nói, mà nhờ vào việc tôi biết lắng nghe. Tôi thích ông ở khía cạnh một vị khách mời và quý trọng ông ở cương vị một con người thành đạt. Trong xã hội có vô vàn những tình huống giao tiếp.