Không ai làm được việc đó hết, trừ phi chính bạn, Nhưng điều mà tôi có thể làm được là chỉ cho bạn biết những người khác trừ 50% nỗi lo của họ ra sao - còn bạn phải tự trừ nỗi lo của bạn! Ta chỉ có thể ca những vui, buồn của ta thôi. Cho nên mỗi buổi sáng, trước khi đi xin việc, ông mua một bông cẩm chướng, gài vào khuyết áo rồi lanh lẹ xuống phố Oxfort, thẳng người, ngưỡng mặt mà bước.
Kết quả là cô lập kỷ lục hơn những cô bạn đồng nghiệp. "Nghĩ lại thời ấy, tôi thấy sạt nghiệp và thất vọng đến nỗi muốn tự trầm là một sự may mắn cho đời tôi. Tôi quen ông ta từ lâu.
Sau cùng, tôi phải vào nằm nhà thương. Bạn thử xem được không nào? Tôi xin nhắc lại bốn câu hỏi ấy: Ngủ được còn gì hơn nữa?
Ông đã thành công rực rỡ, sách ông bán rất chạy. Anh bị ung thư trong ruột. Chính vì vậy mà tôi bắt đầu mất ngủ".
Ông Larwrence Jones tiếp tục nói, với giọng thành thật và cảm động, ông nói để biện hộ không phải cho thân ông, mà cho chính nghĩa đang theo đuổi. "Bây giờ con mới biết lòng yêu nước không đủ làm tinh thần con thư thái trước chết. Các tín đồ bèn giảng cho y hay rằng họ nhận thấy hễ người bệnh làm một chút thì bệnh tình bớt đi, vì thần kinh của bệnh nhân được an tĩnh.
Họ đầu đọc đời họ chỉ vì cái giá tiền một tấm thảm. Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta? Nhưng bạn có mảy may quan tâm về sự ông bà có lỗi không? Không.
Tôi rất sợ có khách đến chơi. Họ tin nếu tàu bị trúng thuỷ lôi sẽ nổ và tung họ lên tới mây xanh. Hồi nhỏ tôi toàn chơi với vài đứa bạn trên thượng lương [15] một ngôi nhà bỏ hoang ở Missouri.
Song sau khi khám nghiệm kỹ lưỡng thì té ra các bộ phận trong thân thể họ đều vẫn hoàn toàn về phương diện thể chất. Bạn sẽ có những lý tưởng thiết thực và nghị lực sáng tác sẽ trỗi dậy kích thích bạn làm việc, đến nỗi bạn không còn thì giờ mà nghĩ vơ vẩn, bới đống tro tàn của thời qua. Ông phải đem hết tâm lực ra và soạn bài sao vừa vui vừa bổ ích thì mới hòng giữ họ lâu và mình có đủ tiền độ nhật.
Theo một cuộc điều tra của tờ báo "Gia đình của phụ nữ", 70 phần trăm nỗi lo của ta là do vấn đề tiền nong. Tất thì tôi trao cả vấn đề đó cho Chúa và cầu Ngài giải quyết giùm. Đó là kinh nghiệm của ông Frank J.
Ngày nay, bà tự tin, vui vẻ và khoẻ mạnh lắm. Còn người bán hàng ở tiệm tạp hoá, người bán báo, người đánh giầy cho bạn ở góc đường nữa? Họ đều là người như ta, trong đầu cũng đầy nhưng lo lắng, mơ mộng và hoài bão riêng. Lời dạy của cô tôi thật chí lý, vì làm thế nào đi nữa rồi cũng bị chỉ trích.