- Ối chà! Những thứ ấy bây giờ ở đâu cả rồi, anh Megiddo? – Zabado giễu cợt. Nhà vua cũng có mặt ở đấy! Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì.
- Đúng thế! Đúng thế! Hẳn phải có nhiều cách lắm chứ! - Nhiều người háo hức đáp lại. Anh không nên cho nhiều người biết về điều này đâu! - Tại sao một người thợ làm bánh kỳ cựu như ông lại cần một người thợ làm bánh khác? Ông vẫn có thể dạy cho một người nào đó như tôi chẳng hạn cách làm bánh mà? Hãy nhìn vào tôi này! Tôi còn trẻ tuổi, khỏe mạnh và lại ham thích làm việc.
Mười năm trôi qua và Nomasir thành đạt quay trở về ngôi nhà của cha mình đúng như đã hẹn. - Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác? - Đó chính là điều mà từ lâu cháu rất muốn biết đấy ạ! Biết đâu cháu có thể học hỏi và trở nên giàu có như ông của cháu.
Bên ngoài trời đã tối. Ngoài ra, họ còn bị ám ảnh bởi trộm cướp và càng thu mình hơn trong cái lốt nghèo khó. Anh phải bảo đảm khi cho một đồng tiền vàng ra khỏi túi, thì nhất định nó phải quay trở lại túi của anh đúng thời hạn.
- Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành. Trên đầu mọi người, nền trời xứ Babylon huyền hoặc những vì sao muôn màu lấp lánh. Vì nếu họ đánh tôi, tôi sẽ giết họ!
Herodotus, nhà du hành và nhà sử học của Hy Lạp, đã từng viếng thăm Babylon. - Sao cậu lại nói như vậy, Tarkad! – Dabasir cao giọng. Dabasir có vẻ như phớt lờ trước tình cảnh của Tarkad.
- Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò. Có thể tôi phải chờ cho đến khi anh ta có đủ khả năng làm ra tiền mới đòi được số tiền cho vay đó. Lúc ấy con thật sự bị họ cuốn hút vào kế hoạch nghe có vẻ rất hợp lý ấy mà không kịp suy tính thiệt hơn.
- Ồ! Vậy mà tôi đã không nghĩ ra. Tôi không muốn làm việc ở đó và bị đánh chết. Khi tôi hoàn toàn thất vọng thì gặp được bà Swasti.
Bọn ông cũng rất lo lắng cho Kẻ cướp biển. Do vậy, không chỉ số tiền vốn sinh lời, mà ngay cả số tiền lãi cũng đã thu về cho tôi một khoản không nhỏ. Về việc học tập và rút kinh nghiệm, các bạn có nhớ lời người thầy thông thái của chúng ta đã từng dạy không? Thầy nói rằng có hai cách học: một là những điều ta học được nhờ người khác dạy - thường là những kiến thức này không nhiều; còn một là qua quá trình rèn luyện, chúng ta sẽ được trang bị khả năng đi tìm những điều chúng ta chưa biết, để khám phá ra những kinh nghiệm và sự hiểu biết vô tận trong thế giới này.
- Đúng là một suy nghĩ tinh tế! – Arkad lên tiếng tán thưởng. Bởi vì có rất nhiều người thấy vàng thì mắt sáng rực lên và ý muốn chiếm hữu nó hiện rõ trên gương mặt. Bởi vì có rất nhiều người thấy vàng thì mắt sáng rực lên và ý muốn chiếm hữu nó hiện rõ trên gương mặt.