Tinh thần chúng ta tương tự như một khu vườn. Tôi thường nghe: luật lệ được làm ra là để vi phạm và mọi người vẫn đang vi phạm luật đấy thôi. Ông đã giúp hồi sinh khát vọng sống của hàng ngàn người đang chực trờ từ bỏ cuộc sống này, bằng cách chỉ cho họ thấy rằng họ vẫn còn có những lựa chọn, và giữa những lựa chọn ấy họ có thể tìm ra ý nghĩa mới cho cuộc sống của mình.
Cuốn sách đã giúp tôi thật sự nhận ra những giá trị và phẩm chất quan trọng để có được thành công và hạnh phúc. Một số làm việc hiệu quả nhất vào buổi sáng, những người khác lại có năng suất vào ban đêm. Khi Edison tìm cách kéo dài đời sống của chiếc bóng đèn tròn, ông đã thử hơn mười ngàn lần các kiểu kết hợp khác nhau của các vật liệu mà vẫn thất bại.
Có những ước mơ chẳng thể thành hiện thực vì chúng ta không đủ rõ ràng. Người thành công chẳng bao giờ dừng lại dù chỉ để tự hỏi liệu việc chúng ta đang làm có thực sự quan trọng nhất không. Chúng ta vẫn quen đổ lỗi cho những người khác.
Thứ hai, giữ gìn cơ thể được khỏe mạnh không nhất thiết phải so sánh với những cơ thể khác hay cần phải theo tiêu chuẩn của các người mẫu hoặc vận động viên thể thao, thể hình. Có hai sai lầm thông thường đưa chúng ta đến thất bại. Quy tắc duy nhất là những lời nhận xét không nhắm đến vẻ đẹp bề ngoài và trang phục quần áo.
Ông còn hình dung ra những phần mềm mà sau này làm nên cuộc cách mạng trong cuộc sống của chúng ta. Theo ông, bất cứ nỗi đau nào cũng mang đến cho chúng ta một sự trải nghiệm nào đó, chỉ là chúng ta có sẵn lòng đón nhận, học hỏi từ nó hay không mà thôi. Lời bình của Rogers là tiếng chuông cảnh báo về thực trạng đáng buồn hiện nay.
Trong trí óc, ông luôn hình dung bức tranh về một chiếc cầu nối liền hai phía. Chúng ta có thể lựa chọn không để cho khó khăn hạ gục, nhấn chìm ta trong biển khổ bằng cách chấp nhận nó như một thực thể cuộc sống và trưởng thành từ nó. Sự bình an trong tâm hồn nằm trong bản thân của mỗi người… Những vũ khí bảo vệ nó không phải là gươm giáo hay mộc đỡ, mà là một sự trung thực không một vết nhơ, trung thực ngay cả với lỗi lầm của mình.
Những điều tôi nhận được chỉ hơi khác một chút so với điều tôi mong muốn. Dù bạn là ai hoặc bạn bao nhiêu tuổi, nếu muốn thành đạt, thì động lực cho sự thành đạt đó nhất thiết phải xuất phát từ chính bên trong con người bạn. Chúng ta thấy hình ảnh của mình qua lời nhận xét của họ.
Trong thế giới không hoàn hảo đó, chúng ta không hề đơn độc. Tôi hỏi điều gì làm bà không thích tuân thủ luật. Tôi không hàm ý nói rằng bất kỳ ai từng phung phí thời gian đều là những kẻ thất bại.
Hàng ngàn năm trước, Khổng Tử có nói: Vinh quang vĩ đại nhất của chúng ta không phải là chẳng bao giờ thất bại mà ở chỗ chúng ta dám đứng dậy sau mỗi lần thất bại. Đánh dấu những việc bạn đã hoàn tất trong ngày. Bộ não con người không hướng tới cái tổng quát mà hướng về cái đích cụ thể.
Tôi bắt đầu đọc tiểu sử của các danh nhân năm mười hai tuổi. Tinh thần chúng ta tương tự như một khu vườn. Nhưng chúng ta không thể cứ ngồi chờ người khác vỗ tay khen ngợi thì chúng ta mới cảm nhận được giá trị của mình.