Pkim Xet

Chị chủ nhà nghĩ tốt bụng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn thử coi một nghị sĩ phe cực tả: trong cuộc hội nghị nào mà gặp những ông bạn bảo thủ thì ông ta làm cho những ông này nổi khùng lên? Nếu ông ta thích như vậy, thì còn có thể tha thứ được. Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn. Tôi ngọt ngào kết luận: - Vậy, có lẽ đừng nên rờ.

    Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée. Phải, Eugénie cũng có thể kêu Trời như Job "Ghét của nào, Trời trao của đó". Ông Parsons dẫn chứng cũng vô ích, lý luận cũng vô ích.

    Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra. Lần này thì ''bị" rồi. Lần lần gia đình của ông thành một nơi thần tiên, vì nơi đó là nơi ông thảnh thơi dưỡng sức trong sự chiều chuộng âu yếm của vợ.

    Nhất là những người bán hàng thường mắc tật đó nhiều lắm. (à, phải! Hãng ông giàu nhất, mạnh nhất. Chiếu bóng có mục đích đó, truyền thanh cũng có mục đích đó.

    Chưa bao giờ tôi lãnh được một mối hàng quan trọng như vậy. Càng tranh biện thì viên thu thuế càng lỳ. "Chúng ta hiện tại ra sao, và chúng ta có thể trở thành một người ra sao, hai trạng thái đó khác nhau xa lắm, cũng như một người chập chờn nửa thức nửa ngủ, so với một người tỉnh táo hẳn hoi vậy.

    Đó, chỉ vì vậy mà ông khen tôi là nói chuyện khéo, sự thiệt tôi chỉ là một thính giả kiểu mẫu và biết cổ vũ ông nói thôi. Phải hoan hỉ giao du với người thì mới mong người hứng thú giao du với mình. Tư tưởng của loài người sở dĩ tiến được chính nhờ bọn tò mò, nhờ các vị thánh Thomas hay ngờ vực, nhờ hết thảy những người không chịu tin vì chưa có chứng cớ rõ ràng.

    Nhờ nó mà tôi xét đoán chắc chắn, minh mẫn hơn; những sự quyết định của tôi thích đáng hơn, và giúp tôi rất nhiều trong sự giao thiệp với mọi người. Mà nghĩ cho kỹ, chúng ta có gì đáng tự phụ đâu? Bạn có biết ngu xuẩn với thông minh khác nhau sao không? Rất ít: chỉ hơn kém nhau một chút xíu chất i-ốt (iode) trong hạch giáp trạng tuyến của ta. Nhờ thực hành mới tiến được.

    Bạn thử xét xem có thành công được không? Mỗi lần ông mới làm quen với ai, ông hỏi tên họ người đó và cách viết ra sao. Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa".

    Nàng sinh được năm đứa con ngộ nghĩnh và gia đình chúng tôi như một tổ uyên ương. Tôi tiếp: - Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa. Như tôi đã nói, lúc mới cưới, cuộc tình duyên đó thiệt đẹp đẽ, vậy mà 48 năm sau, ông Tolstoi đến nỗi hễ trông thấy mặt bà là chịu không nổi.

    Cho nên bà chỉ nhận lời với một điều kiện là cho bà đợi một năm để có đủ thì giờ xét tính tình ông. Tại đó đã có viên kỹ sư coi xưởng dệt, viên chủ sự coi việc mua, viên chủ sự coi việc bán và ông hội trưởng công ty. Cả những khi cơm khê, canh mặn, ông cũng không nên phàn nàn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap