Bạn có thể tưởng tượng một người đi bắt tay những anh phu vác, tỏ lòng thương hại những người làm trong bếp nóng như thiêu và khen chó của người, bạn có thể tưởng tượng được người như vậy mà chán chường hoặc ưu tư và bị bệnh thần kinh được không? Tất nhiên là không. Nhưng tính tôi cũng không thay đổi. Loài người vong ân là điều rất tự nhiên; vậy chúng ta cứ mong có người đáp ơn ta thì chúng ta sẽ tự rước lấy nhiều nỗi đau lòng.
Kết quả rất thần hiệu. Và bắt tôi mặc quần áo dài, rộng. Trong hai năm nay, tôi đã sửa chữa gần hết.
Và tôi cũng tin rằng có thể dẹp được tức thì 50% những ưu phiền trong lòng nếu chúng ta lập được một thứ kim bản vị riêng cho chúng ta, một thứ kim bản vị để đánh giá xem mỗi sự vật quan trọng tới bực nào đối với đời sống. Mà công việc của anh đáng chán thiệt: rửa chén, cọ bàn và dọn kem tại phòng ăn một trường đại học, trong khi các sinh viên cùng trạc tuổi anh được vui vẻ đá banh hoặc đùa bỡn. Đó là bước đầu đưa tới hiệu năng".
Hiềm thù rất tai hại và bắt ta trả một giá rất đắt Ông Lincoln liền lập tức hồi lệnh. Tôi đã thấy Lowell Thomas có thái độ ấy.
Hồi tinh thần tôi suy loạn, tôi coi một kíp làm đêm có 18 người. Vậy mà có cái gì không xuôi. Bà thiệt là một tai nạn cho chính thân bà và cả gia đình vô phước đó nữa.
Kaltenborn, nhà phê bình tin tức nổi danh trêen đài phát thanh, cũng đã có lần phải áp dụng phương sách đó. Nghĩ vậy tôi liền tự nhủ: "Được lắm, phá sản thì cũng đành. Nếu bạn bảo hiểm sinh mạng để khi chết, gia đình bạn có một số tiền, thì tôi xin đừng theo lối cho lãnh tiền một lần tột.
Trong thâm tâm ông thất vọng, nhưng vẫn tự nhủ rằng "phải cố làm sao tránh không oán hận một ai". Mới đầu bán được ít lắm, ông đã sợ mất chỗ làm. Trước đây mấy năm, tôi có đến thăm trường học do ông Lawrence Jones sáng lập, trường Hương Thôn Piney Woods - để diễn thuyết trước học sinh.
Và từ khi nhận chân được điều này, tôi hết bệnh luôn tới bây giờ". Vậy nếu bạn đọc cuốn sách này mà muốn có ích lợi chắc chắn, lâu bền, thì bạn đừng nên tưởng rằng đọc qua một lần là đủ. Tôi hỏi ông làm sao mà chịu đựng tình thế một cách cam đảm như vậy, ông đáp: "Mới đầu tôi cũng khổ lắm, tôi cũng kêu than, cũng thất vọng.
Tôi nhận được lệnh ở giữa trời, trên đập đá tại bờ biển Bayonne. Tôi lo lắng không biết khi mới nghinh hôn xong, sẽ nói với vợ tôi câu gì. Nếu không có ebook của bác Vvn đó chắc tôi không đủ kiên nhẫn để gõ cả cuốn.
Hiện nay nhiều người đóng trò khác lại rán bắt chước chị. Bạn kiếm ăn bằng cách nào? Làm một nông dân, một phu trạm, một nhà hoá học, một viên kiểm lâm, một thơ ký đánh máy và một thú ý, một giáo sư trung học hay một chủ xe hủ tíu? Tờ Times có đăng một bài nói về một sĩ quan bị trọng thương ở Guadalcannal.