Tôi hiểu chúng và tôi tường tận chúng. Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non.
Mọi người còn lo cho bác nữa. Nhưng nếu mình làm thế, mình cũng chẳng còn là mình. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám.
Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén. Bạn bảo thằng em xuống đi cùng bố. Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót.
Ngoan ngoãn như một chú thỏ. Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.
Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân. Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.
Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng. Chán ngán hơn rất nhiều so với hứng chịu sự thờ ơ của người dưng. Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội.
Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần. Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn. Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.
Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên. Em muốn sinh ra một đứa trẻ để anh viết về nó. Những hình ảnh đã nguội.
Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết. Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.
Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn. Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy. Thi thoảng chúng bay rợp trời.