Chúng ta đã thấy rằng để ghi nhớ mọi thứ, sự hăng hái và sự quan tâm đến chúng là rất cần thiết. Chúng ta không quên gọi lại cho Suzie, không quên trả đĩa DVD cho cửa hàng. Tấm chì này quá nặng nên chúng ta vứt nó vào trong một hộp (can) lớn – can =72.
Tôi tiến lại và chào hỏi. Nỗ lực đến giờ thứ tư thì nó bắt đầu nhận ra chính cái nắp đã cản trở nó thoát ra ngoài. Bạn không cần phải đọc to tên của chúng.
Bạn không cần cố gắng nhớ thứ tự của nó. Thứ hai, bạn cảm thấy nhất thiết phải cất nó ở một nơi nào đó phát ra tiếng rơi “tõm”. Tất cả những gì ông cần làm lúc này là liên kết những vấn đề này với cấu trúc và đồ đạc trong nhà mình:
Hơn nữa, nhà bạn sẽ không bị bốc mùi… Nếu không có cuốn lịch trong tay ngay lúc này thì bạn hãy sử dụng đến trí tưởng tượng của mình. Ngài làm việc ở đâu vậy, Bill? À, tôi biết rằng ngài là chủ tịch một công ty máy tính.
Nhưng một đứa trẻ chưa từng nhìn thấy tuyết sẽ không thể hiểu được chúng ta đang nói đến cái gì. Nó không có nghĩa là vào những giờ còn lại thì thần kinh của tôi bị “phân liệt”; nó có nghĩa là trong suốt khoảng “giờ cao điểm” đó, khả năng của tôi đạt mức cao nhất. Số 2 là số gần cuối.
Có một khuynh hướng bản năng ngăn cản phương thức này, đó là sự chần chừ. Nếu cần sử dụng các phụ âm khác để tạo thành một từ thì chỉ nên dùng các phụ âm chưa được số hóa, ví dụ như H, Q, X và Y. Đây là một cách hiệu quả nhất, tôi chắc chắn vậy.
Bạn vừa liên kết bồn rửa bát này với cái gì? Với Sharon và 50 đô-la mà chúng ta nợ cô ấy đúng không? (Hãy cho 1 điểm với mỗi đồ vật bạn nhớ và thêm 1 điểm cho mỗi mục bạn nhớ đúng thứ tự. Bây giờ, hãy “đi” (trong trí tưởng tượng) vào những phòng khác và cũng làm những việc tương tự như ở phòng đầu tiên.
Chúng ta không thể mở ổ “A” hay ổ “B”. Nếu chúng ta thoát ra khỏi “nắp đậy” và thật sự mong muốn có một trí nhớ tuyệt vời – nó sẽ khiến chúng ta kinh ngạc. Sử dụng nhiều kĩ thuật chính là chìa khóa của một trí nhớ tốt.
Cứ mỗi kỳ họp phụ huynh, cha mẹ tôi lại nhận được một lời phê từa tựa như nhau: “Cháu là một tiềm năng sáng giá bị láng quên. Ở nước Pháp, nó cảm thấy rất cô đơn. Chúng ta thường gọi khoảng thời gian này là “Mùa giới nghiêm”.
Những con cá nhỏ hơn sẽ luôn thoát qua mắt lưới. Kết quả là có thể tăng gấp đôi thời gian học nhưng chỉ đạt 50% hiệu quả. Bạn thò cổ (neck) nhìn vào xem có cái gì trong phòng, và rồi cổ bạn bị đau… Bạn cứ thế tiếp tục câu chuyện.