Trước khi mất, anh tiết lộ với bạn rằng không ai biết anh ta có 100 ngàn đô la trong ngân hàng. Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau. Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!.
Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi. Lời lẽ của vị vua trong phim thì thật buồn cười, nhưng không hẳn là vô lý. Nếu bạn hỏi phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử là gì thì Bob sẽ trả lời ngay về sự ra đời của cái máy ảnh…
Nếu muốn học hỏi những điều hay từ người khác thì hãy tham khảo và ứng dụng một phần nhỏ nào đó thôi. Còn ba từ quan trọng nhất trong việc điều khiển một cuộc họp là gì? Chuẩn bị, chuẩn bị và chuẩn bị. Nghe nó không được thông dụng cho lắm.
Hãy nói về kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm của bạn. Bất cứ diễn giả thành công nào cũng có một phong cách nói riêng của họ. Thầy hiệu trưởng Irvin Cohen giận đến mức mặt mày đỏ tía cả lên: Tôi chính thức tuyên bố: cả ba cậu đều bị đuổi học.
• Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhất Nguyên tắc thứ ba có lẽ đáng lưu tâm nhất. Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình.
Khi nói cho ai đó biết rằng bạn vừa mới nhận được một công việc mới, chắc chắn bạn muốn họ sẽ thốt lên rằng: Wow, thật là tuyệt đấy!, chứ không chỉ là: Ồ, thế à? hay Vậy hả?. Vì thế tôi buột miệng hỏi rằng ông sẽ xử trí như thế nào nếu như cô con gái rượu của ông nói rằng cô ấy sắp phải đi phá thai? Quayle trả lời ông sẽ chấp nhận bất cứ quyết định nào của con gái. Thái độ này sẽ được đánh giá cao khi khán giả xem chương trình về bạn.
Nhưng bạn lại kể với cô ấy toàn bộ chiến lược tiếp thị trong tháng tới. Bạn sẽ tạo được một ấn tượng tốt, một sự khác biệt với những người khác. Bất cứ khi nào phải đàm phán việc gì, hãy nhớ đến phong thái cứng cỏi của Herb Cohen, và chắc chắn bạn sẽ thành công hơn nữa nếu tập nói theo ngôn ngữ của Bob Woolf.
Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch. Tôi phỏng vấn Stevenson trong chương trình của tôi lúc còn ở Miami dưới thời tổng thống Kennedy. Tôi có tính tò mò về mọi thứ, nên khi đi dự tiệc tôi luôn hỏi câu: Tại sao?.
Nếu bạn không là một MC chuyên nghiệp, bạn cũng có thể khéo xử trí tình huống này. Ý của tôi không phải là bạn phải làm một diễn văn hoàn chỉnh trong đầu trước khi bước lên bục micro. Một bữa tiệc hội thảo từ thiện.
Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi. Trò chuyện với Richard Nixon, bạn khỏi lo rằng không có đề tài nói hay đến lúc chẳng biết nói gì. Sau bao nhiêu năm đi làm, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Nếu bạn làm việc hoàn hảo thì cứ yên tâm, không phải bận tâm nên nói chuyện với ông chủ như thế nào.