Khi sinh ra, mỗi người chúng ta đều được đưa cho mảnh giấy trắng để viết những điều chúng ta muốn. Với thế hệ học sinh, sinh viên thập niên 1970, ông là tiếng nói lương tâm. Cơ hội dù tốt cách mấy không bao giờ đem lại sự an toàn.
HỌ NÓI RẰNG CON NGƯỜI KHÔNG THỂ SỐNG MÀ KHÔNG CÓ MỘT QUẢ TIM. Điều mà họ tìm thấy ở phát minh của Reis chỉ có thể truyền được âm thanh hay nốt nhạc mà không thể truyền được tiếng nói. Xin nhắc bạn rằng đối với tôi, một người tán thành chủ trương “Tự mình làm chủ”, một “huấn luyện viên” của các thương gia, việc đi xin việc và làm công cho người khác là một viên thuốc vừa đắng vừa khó nuốt mà tôi phải cố nuốt, nhưng dù sao tôi cũng đã vượt qua được.
Tương lai của hai người bạn đồng đội với tôi đã bị vết nhơ. Không gì trên thế giới có thể thay đổi nó được. Điều này nhắc tôi nhớ đến một lần đối thoại với một doanh nhân lớn tuổi thành đạt lúc tôi vừa bắt đầu tham gia thương trường.
Với chúng tôi, câu trả lời đã quá rõ ! Tất cả chúng tôi đều giơ tay lên. Trong cuộc tìm kiếm của cải vật chất, nhiều người đã quên béng những phẩm chất không sờ thấy được nhưng lại rất quan trọng này. Đó là những khoảng thời gian rất thích hợp để đọc, lắng nghe và quan sát, bộc lộ chính mình , phân tích lại bản thân và những mục tiêu của mình.
Nhưng vào tháng 10, quân Pháp đã trở lại miền nam Việt Nam, đàn áp Việt Minh và các lực lượng chống thực dân khác. Khi Kaasemsook , hay còn được gọi là “Sai”- cái tên được mội người biết đến trong thời thanh niên –còn trẻ, cha bà một luật sư đã bị ngã bệnh và không thể làm việc được nữa . Đầu tiên,ta phải phân tích xem "học hỏi" ở đây là gì?Một người học hỏi như thế nào?Ta học bằng cách quan sát,nghe ngóng,thử nghiệm và sao chép .
Làm thế nào mà một chàng nông dân lại có thể dựng lên cả một đế chế ? Tại sao những người tốt nghiệp đại học lại không thể làm được điều đó? Như ta đã nói trước đây ở phần đầu, họ có một việc làm cao quý , thoải mái nên sợ mất nó. Thất bại không có nghĩa bạn là một kẻ ngốc nghếch khi cố gắng Sao thầy lại có thể nhận xét tôi một cách nhanh chóng là tôi không có đủ thực lực?”.
Sinh nămg 1933, Ninoy, như tên thường gọi, có một giấc mơ và nỗi ám ảnh bất tận là trở thành Tổng thống Philippines. Tất cả những người này biết rất rõ là nên làm như thế nào để tích lũy tiền trong suốt cuộc hành trình, họ đã không gieo trồng các “nhân’ đúng cách. Trong cuộc đời của mỗi người phải có vài “cơn mưa” đổ xuống.
"Con người sẽ không bao giờ đến được mặt trăng dù có những tiến bộ của khoa học kĩ thuật tương lai" Với chúng tôi, câu trả lời đã quá rõ ! Tất cả chúng tôi đều giơ tay lên. Sang Luân Đôn học luật và sau đó làm việc cho chính phủ.
Sự tò mò và hào hứng của chúng tôi được đẩy lên tột đỉnh và cuối cùng, ông bảo với chúng tôi đó chính là nghĩa địa và tất cả mọ người đều đã chết. Khi đứa co gái duy nhât của bà chào đời, bác sĩ đỡ đẻ đã phạm một sai lầm nghiêm trọng là kéo đầu con bà làm cho não và đầu của nó bị biến dạng, làm cho cô bé không thể nói và đi lại được. Hội thảo diễn ra trong 3 ngày, 2 dêm và phí tổn mỗi người phải trả là 60 RM (tương đương 15 USD).
Gan của bà bị rách và một phần cánh tay gần vai bị nứt và bị gãy. Vào năm 1954, một hiệp định về hòa bình được kí kết ở Việt Nam. Tôi đang ở trên đỉnh của thế giới.