Nửa đêm thì nên để lại trong hộp thư thoại ở văn phòng. Hãy bắt đầu ghi lại những sự kiện vui vẻ trong cuộc đời của bạn bè hay đồng nghiệp của bạn. Không muốn nguy hiểm đến tính mạng khi di chuyển bằng xe mô tô và xe tải Mack, tôi hỏi một nhân viên liệu ngày mai hãng có loại xe to hơn không.
Bây giờ đã quá muộn để gọi lại cho anh, vì vậy tôi nhấc điện thoại và khoe khoang với hai người bạn thân nhất. Sau cuộc diễn tập, những kẻ trộm chỗ ngồi đứng lên và quay trở lại chỗ ngồi lúc sáng của mình! Bây giờ mọi câu cô ấy nói dường như dài gấp mười lần.
Nếu bạn thực sự đang nghĩ về họ và không nhằm khoe khoang, hãy gửi cho họ thư điện tử với những lời nhắn riêng tư. Tôi đã bỏ qua lời đề nghị của cô ấy… cho đến vài ngày sau. Hãy giữ thể diện cho một người (và có thể là tình bạn của bạn) bằng cách trả lời những câu hỏi lặp lại của cô ấy bằng những từ ngữ khác nhau.
Vật lộn để không bị tịch thu cuốn sách hai lần, tôi reo lên Dạ! và bình tĩnh đề nghị anh cho biết chi tiết hơn. Đôi khi chúng ta biết những người trong những năm vẫn không thể mô tả chính xác màu đôi mắt của mình. Lời của bài hát Power-down như thế này, Trong giây phút này, em là người có quyền ưu tiên hơn bất kỳ ai trên thế giới.
Thật vinh dự khi được gặp anh cũng được coi là một câu đầy đủ, mặc dù Emily Post sẽ can thiệp một cách có văn hóa vào từ vinh dự. Nếu họ bước nhanh qua cửa, hãy nói, Bạn trông giống một người bạn của tôi. Nghe thấy tiếng cười hoặc sự quan tâm trong giọng nói của bạn thì hiệu quả hơn là đọc được khuôn mặt tươi cười mãn nguyện, cách này, như bạn đã biết, chúng ta không nên sử dụng cho những loại thư trong công việc.
Ngay cả khi bạn biết là bạn đã biết, hãy để cho người khác biết là bạn đã cầm sẵn giấy bút trong tay. Não Trái: Anh thật là ngây thơ! Anh ta sẽ thấy rõ chuyện đó trong cảm xúc của anh. Bạn đã muốn biết ư? Không được, hãy nói, Tôi muốn biết.
Hãy liếc qua khuôn mặt của đồng nghiệp. Sau đó, các nhà nghiên cứu hỏi sinh viên cảm giác trước khi điểm được công bố. Tôi chắc chăn sếp cũng không có ý hạ thấp tôi.
Vậy, mình có nên thề là sẽ không bao giờ ôm không? bạn tự hỏi. Câu trả lời của tôi là thế này. Nó cũng làm cho người hay nói chuyện vớ vẩn thán phục bạn hơn.
Người bạn kia thì viết, Ước gì bạn ở đây, điều mà cô ấy rõ ràng là không ước. Và nó làm cho bạn cảm thấy bạn nổi tiếng và tự tin. Tuy nhiên, có một quy tắc cơ bản là cái tên phải nâng cao lòng tự trọng của người đó.
Họ nghĩ có ai đó đang đứng sau họ hoặc đứng ở bên cạnh họ. Nghĩ lại, tôi phát hiện ra là mẹ của Robert có món quà vô giá, đó là phán đoán cảm xúc. Tôi thấy mình giống như một đấu sỹ La Mã cầu xin sự tán thưởng của hoàng đế.