Bộc lộ tài ba thì bị người đố kỵ hãm hại. Chủ hiệu cười nói rằng: "Cụ ơi thuốc của hiệu tôi không thể nào giả đâu. Thượng cấp nắm tay lại thành quả đấm thì không những đe dọa đối phương mà còn biểu thị cương quyết bảo vệ quan điểm của mình.
"Tự tin là hòn đá tảng cho thành công", nếu một người mà ngay lòng tự tin cũng đánh mất lại muốn thành công thì chỉ là ảo tưởng. Trần Bình bỗng lóe ra một mưu kế dùng Yên Chi, tâu lên Lưu Bang lập tức được chấp thuận. Nếu anh không muốn đàn gảy tai trâu thì phải hy vọng đối phương hiểu ý của anh.
Mọi người trong cửa hiệu chăm chú nhại chúng tôi. Trong khi biện luận hay tranh cãi, có người bất giác cao giọng át tiếng nói đối thủ. Khi người này đến thăm, ông bất giác rơi lê.
Nào ngờ ngày chiến thắng lại là ngày Vương Dung Vu bị sàm tấu. Then chốt của phương pháp này ở một chứ "nhử". Dù sao ông cũng không thể trốn trách nhiệm vì việc nhiều văn nghệ sĩ bị khởi tố cho nên rất nhiều văn nghệ sĩ hết sức oán ghét ông.
Xét cá tính con người còn là việc đơn giản, còn xét tình của con người thì không đơn giản chút nào. Kính Nhất Đan vừa hớn hở, vừa thấy khó khăn. Đối với những người tri ân như vậy ta nên thường xuyên giúp đỡ họ.
Các viên nha lại cũng bắt chước ăn hối lộ, bá tính kêu oan động trời, khổ không thể chịu được. Mao Trạch Đông tiếp kiến ông ở hội trường lớn Dương Gia Lĩnh. Có một phương pháp bề ngoài nhượng bộ, thực tế bên trong lại là tiến lên một bước.
Trái lại, Triệu Vân lại lện mở toang cửa doanh trại, hạ cờ xuống, dừng tiếng trống. Vương hậu Luisa không đạt được mục đích, lủi thủi ra về. Anh phải bỏ thời gian nghiên cứu xem ai là người có năng lực đó.
Để tránh hình phạt, một số quan lại giả ngu giả điên. Ví dụ A và B là đôi bạn tốt, tri kỷ của nhau. Quyền lực, quan tước và lợi ích xưa nay đều là hòn đá thử vàng của nhân tâm.
Trong kế vu hồi này phải linh hoạt thay đổi cách hành động cho thích hợp. Nhân tâm khó lường, không nhất định đúng mà cũng không nhất định vô lý. Ngươi đưa đẩy theo chiều gió đại đa số là người xem đối phương thích gì thì nói nấy.
Nhưng cửa vẫn không mở. Trần Dĩnh rất cảm động vừa khóc vừa nói: “ Cháu đi Mỹ đi. Cho nên anh và nó không phải là đông tây", Tôi cố nhiên không phải là "đông tây (Đông tây không phải là hướng đông hướng tây là có nghĩa là “cái" như cái bàn, cái ghê- ND)