Một ngày nọ, ông bất ngờ gặp lại Zabado trong đám người nô lệ đang sắp hàng chờ lấy gạch trên thành. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ. Sự giàu khó giống như cây xanh phát triển từ một hạt mầm bé xíu.
Anh hãy cố gắng yêu thích công việc và đừng bao giờ né tránh những việc nặng nhọc. - Triết lý đó là của Megiddo, chứ không phải của tôi đâu. – Tôi vừa trông thấy ông bạn già Arkad của chúng ta đi trên chiếc xe ngựa sơn son thiếp vàng và vẫn đưa tay vẫy chào thân thiện những người mà ông quen biết.
Sasi là một gã bặm trợn và thô lỗ. Mặt khác, ông nhìn thấy tương lai của mình rồi sẽ tương tự như cuộc sống của Arad Gula lúc bấy giờ. Thoáng thấy vẻ thèm thuồng trong đôi mắt của anh ta, ông cảm thấy lo sợ nên đã bỏ chạy trước khi Zabado vồ lấy khay bánh.
Kế hoạch này đã có mười hai người tham gia. Một lát sau, Nomasir chậm rãi kể tiếp: Nhờ vào họ, một mặt anh có thể học hỏi, tiếp thu nhiều kinh nghiệm, mặt khác số tài sản của anh không những được an toàn mà còn sinh ra lợi nhuận.
Họ cũng không khấm khá hơn chúng ta bao nhiêu, nếu có thể cùng chia sẻ sự khôn ngoan của Arkad để tất cả trở nên giàu có thì tốt quá. Đối với những người biết tiếp thu sự khôn ngoan, biết suy đoán và kiên trì, đồng thời chịu khó làm việc và tuân theo các quy luật của vàng thì cuối cùng chắc chắn các bạn sẽ có - Ước gì tôi có thể trả lời được câu hỏi của anh! – Kobbi đáp lại.
Đôi bàn tay của anh ta đã chai sạn nhiều do phải làm lụng vất vả, nhưng anh ta vẫn luôn vui vẻ, hạnh phúc, chứng tỏ kế hoạch của Megidda là kế hoạch tốt nhất. Vào một ngày kia, Algamish, người cho vay tiền, đến yêu cầu tôi khắc một bản sao của điều luật thứ chín. Các bạn hãy nhớ điều này, nếu chúng ta biết cách nắm lấy những cơ hội tốt đến với mình, tức là đã thu hút được sự may mắn và nếu bạn quyết định hành động đúng lúc, thì nó sẽ đưa bạn tới đỉnh cao của sự thành công mà bạn mong đợi nhất.
Anh ta nói xong và nhắm mắt ngủ. Họ không bao giờ phó thác tiền vàng của mình vào những vụ đầu tư không sinh lợi hoặc có nguy cơ mất trắng vốn. - Có thể những điều anh nói là sự thật, nhưng nếu tất cả mọi người đều làm đúng như thế thì sự giàu có liệu có đủ để dành cho tất cả mọi người không?
Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ. - Đúng là một câu chuyện rất thú vị.
Tuy nhiên, cũng nhờ sự quan sát, tôi đã thấy được một số người khác ngày càng có nhiều tiền bạc, mặc dù họ vẫn luôn tiêu pha hào phóng. À! Đừng quên tôi còn cậu bạn ở đây. - Điều này chứng tỏ con coi trọng sự khôn ngoan của cha lớn hơn túi vàng mà cha đã cho con.
Tôi cưỡi trên lưng một con lạc đà và dắt theo một con đi suốt cả đêm rồi cả ngày kế tiếp sau đó, lòng lo sợ về số phận của mình. Anh có thể cho chúng tôi một lời khuyên để chúng tôi cũng trở nên giàu có như anh? - Một người bạn chân thành đề nghị. Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát.