Nếu người đó đang giấu bàn tay thì đó có thể là nhằm cố gắng che giấu tình trạng run ngoài tầm kiểm soát. Từ ở hướng suy nghĩ của người đó vào giữa hai con số và mang tính tích cực. Việc không đưa quan điểm của người khác vào câu trả lời không làm giảm giá trị của nó ngay.
Khi chủ đề câu chuyện thay đổi, tâm trạng người đó thoải mái hơn, ổn định hơn. Mỗi bước đi mới của quá trình này buộc người đó phải biện minh cho hành vi trước đó của mình. Hệ thống tinh vi này liên quan đến việc lựa chọn từ một loạt hoạt cảnh có sẵn kịch bản, mỗi cảnh lại thuộc một góc độ tâm lý khác nhau.
Chúng tôi hoàn toàn chẳng làm gì được gã cả. Bất kỳ câu trả lời nào kiểu như: “Sao lại hỏi thế?” hoặc “Nghe chuyện đó từ đâu vậy?” đều chứng tỏ người đó đang lo lắng. Thứ hai, từ có thể được dùng để làm đệm cho câu trả lời của người đó, giúp anh ta cảm thấy ít liên đới hơn.
Nếu bạn muốn thuyết phục ai đó rằng bạn đang giận dữ khi bạn thật sự không như vậy, bạn sẽ tỏ ra giận dữ và cáu kỉnh. “Dì biết đấy, con khó chịu tới mức không muốn nói về chuyện đó lúc này. Tất cả những chi tiết liên quan đến con số đều giống nhau hoặc là bội số của nhau.
Bạn có thể nói: “Con biết dì không quan tâm lắm đến con, và dì không thích chuyện hôn nhân, nhưng lần này dì đã đi quá xa. Đây là một quy tắc rất hay: Hầu hết những người nói thật đều mong muốn được tin tưởng. Khi một người tự tin với những gì mình nói, người đó thường quan tâm nhiều hơn đến việc bạn hiểu người đó và ít để ý đến việc trông họ thế nào trong mắt bạn.
Khi bạn học được những quy tắc này, bạn sẽ biết cách phát hiện sự thật từ bất kỳ đối tượng nào. Bạn thấy cách này hiệu quả chứ? Nếu nói dối, cô ấy sẽ phải giải thích chiếc xe đã biến đi đâu. Nếu người đó đang ngồi, hãy làm cho người đó đứng dậy và đi lại trong phòng.
Việc này nếu được làm quá lộ liễu sẽ khiến hình ảnh của Nixon bị ảnh hưởng. Thời điểm và thời lượng của các cử chỉ biểu lộ cảm xúc dường như không khớp nhau. Hãy xem xét những ví dụ dưới đây và lưu ý xem cách nói thứ hai che giấu câu hỏi thật sự của bạn như thế nào.
Chẳng hạn: “Đôi khi chúng ta chỉ… trở nên mê hoặc… trước những gì chúng ta đang đọc. Chúng được vạch ra nhằm làm cho người đó thú nhận sự thật. người đó cảm thấy rằng việc đó then chốt, có nghĩa là nó quan trọng hơn thực tế; và
Và đối với kẻ có lỗi, mỗi giây trôi qua dường như dài vô tận. Trong ví dụ này, sếp của bạn thừa nhận thích ý tưởng của bạn. Tương tự, nếu người đó luôn hỏi bạn rằng bạn có tin anh ta không thì hãy dè chừng.
Tại sao? Bởi vì người đó cảm thấy rằng nói dối bạn sẽ có lợi cho mình. “Anh cảm thấy có tình huống nào đã xảy ra tương tự như tình huống này không?” Vì người đó không thể đứng dậy và bỏ đi nên sự khó chịu của người đó tự bộc lộ qua việc tạo ra những rào chắn giữa người đó và bạn, người được coi là nguồn gốc gây ra sự khó chịu cho họ.