Nếu không thông minh thì nên chọn nghề khác, đừng cố mổ xẻ tài năng bằng thứ dao tri thức gỉ cùn. Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng. Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về.
Pha bóng nguy hiểm đầu tiên của trận bán kết 1 qua đi. Ai rủ em? Cô liếc sang cậu bạn ham chơi ngồi cạnh tôi. Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.
Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Vì có lẽ ông ta có một sự thân quen với tiềm thức của mình. Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng.
Cũng có thể không, người đời thờ ơ lắm, chỉ để ý đến những gì mang tính kích động mà thôi. Hôm nay lại bị cấm túc thế này. Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.
Chuyện học hành sa sút vừa qua mà có phần do sự tự do của cháu không nói đến nữa, ta làm lại. Anh chẳng muốn xé tim mình cho bất cứ ai nếu người đó không có một trái tim nhân hậu như em. Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay.
Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu. Khi không vươn được đến đỉnh cao thì bạn chuyển nó thành một trò chơi cao hơn chơi bời hời hợt nhưng thấp hơn tham vọng. Cũng muốn đọc để hiểu họ hơn.
(Còn với đàn ông thì không thích rồi). Bố sẽ không phải chuẩn bị tinh thần đi uống rượu làm quen với mấy ông to to mà mai đây nếu bạn xong cái bằng, họ sẽ dễ làm sếp của bạn. Trẻ con chui ra từ đâu nhỉ? Nách? Mồm? Không phải.
Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn. Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú. cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa
Mà là một tiếng nói độc lập, chân thật và biết đều (dù không phải không có chỗ gay gắt). Nghĩa là không đứng trên người khác. Rồi về tủ để đồ mặc đồ.
Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Ta có thể viết ngược lại, nghĩa là cứu sống con người ta. Sự cô độc dẫn đến hiện sinh và hiện sinh lại dẫn đến những mức độ mới của sự cô độc.