Cô ấy nhét vội cho tôi tấm danh thiếp và chạy nhanh ra nói chuyện với một người nào đó nhạy cảm hơn. Nhưng tôi bảo đảm việc này sẽ làm hài lòng những người nghe bạn nói. Và vì vậy, hỡi những người dân Mỹ: đừng hỏi đất nước có thể, chẳng hạn như, làm gì cho các bạn.
Bạn lặp lại tương tự, và cứ tiếp tục như vậy. Chào anh ấy một cách nhiệt tình. Hãy hỏi những câu đại loại như, Có bị tắc đường không?, Bạn đi trên đường quốc lộ hay đường làng?, Tốc độ tối đa khi đi trên con đường đó là bao nhiêu?
Tôi có tỷ lệ chính xác ở mức 87%. Thỉnh thoảng, ai trong chúng ta cũng lâm vào tình trạng khó xử - phát âm sai một từ, gọi sai tên một ai đó, rõ ràng thể hiện sự hiểu lầm hoặc không hiểu biết của chúng ta, nói một điều gì đó hoàn toàn sai hoặc chỉ im lặng. Hãy để anh ta nói tiếp trong khoảng hai mươi giây nữa.
Nhưng cuộc nói chuyện đó không thú vị! Cuộc nói chuyện không phải chỉ đưa ra tin tức như một bản tin trên đài. Đó là cách thông thường mà mọi người thường sử dụng để viết thư, Đây là Mẹo nhỏ #75 để viết thư: Khi Sandra rời đi, cô ấy cũng gật đầu và cảm ơn tôi một cách ngắn gọn.
Bạn cũng gây khó xử cho nhân viên phục vụ. Hãy nhìn sự việc qua con mắt của họ trước tiên. Tôi đang tư vấn cho một công ty bảo hiểm vừa thành lập và đã tuyển dụng được một số người tốt nhưng vẫn cần nhân viên giải quyết khiếu nại cho một trong những khu vực mới của họ.
Lúc này bạn có vị thế tốt hơn để kết bạn với anh ấy hoặc cô ấy. Những luật sư xét xử sử dụng hiệu ứng Von Restorff để quyết định thả tự do cho những kẻ giết người hay cho ngồi vào ghế điện bởi vì tòa án cho phép phạm nhân nói những lời lẽ có tác động mạnh nhất vào phút cuối. Tôi muốn ôm chặt cô ấy mà cảm ơn.
Hoặc một bà vợ nói, Đây là chồng tôi, Harold. Chúng tôi cũng đánh giá cao cô bởi chúng tôi nhận ra một điều gì đó đặc biệt toát lên từ cô gái ấy. Giá bất động sản lên cao ở thành phố New York buộc tôi phải sống trong điều kiện bất thường, vì vậy tôi phải sống cùng với một anh bạn (Phil Perry).
Khi nhiều năm trôi qua, lời khen phai nhạt dần và thay vào đó là sự chê bai. Cách đây vài ngày, tôi đang ở một khu phố mua bán sầm uất để xếp hàng đợi mua một chiếc DVD. Ban lãnh đạo cấm chúng ta không được lướt Internet vào giờ ăn trưa.
Bạn có người bạn nào kém may mắn không? Một đồng nghiệp nhút nhát? Một người hàng xóm già yếu? Một người em kính trọng bạn? Hãy thử nghĩ đến sức mạnh phi thường của tiếng cười trước sự hài hước của họ (đôi khi là điểm yếu) đã nâng đỡ cuộc đời họ. Họ có khả năng đáng chú ý nhất là có thể giao tiếp nhanh chóng với hàng chục người mà tất cả chúng ta gặp thường ngày: thư ký bán hàng, nhân viên ở đại lý bán vé, người lái xe tắc xi, nhân viên tổng đài, những hành khác đi cùng thang máy và cả thế giới của người khác. Cạnh tranh không lành mạnh ư? Không phải dành cho những nhà đàm phán.
Hỡi các quý ông, chẳng hạn các bạn gặp một người phụ nữ hấp dẫn, bạn lấm lét giống như một con chuột nhìn con mèo vẻ sợ sệt. Khi đó bạn sẽ có thể cư xử cho phù hợp, củng cố sự tự tin và lòng tự trọng của những người mà bạn đang giao tiếp. Tôi đã thắng trong cuộc đua nhưng phải nằm viên do chiếc cổ bị trật khớp.