Tôi chỉ xin phí tổn cho một hướng đạo sinh, mà ông chịu phí tổn cho tới năm người và cả cho tôi nữa, ông lại còn cho tôi một tờ tín dụng trạng để tới châu u, lãnh một ngàn mỹ kim. Overstreet viết: "Hành động do những thị dục căn bản của ta mà phát sanh. Tôi khen ông ta khéo quản lý căn phố đó và kết luận rằng: Tôi muốn ở thêm một năm nữa, nhưng không đủ tiền trả.
Những bạn này phải thành thực nói cho người đó biết có chỗ nào đáng ưa, chỗ nào đáng ghét. Nhưng tôi cũng hiểu thầy. Tiểu thuyết gia đí gởi trả lại một bức thư và thêm vào: "Chỉ có sự ngu xuẩn của ông mới ví được với sự thô lỗ của ông thôi".
Có một lúc, anh dâng bà ta một món rau cần, rau chỉ có chút xíu, mà dọn vô một cái đĩa đại hải. Họ đưa ra một nhân vật khác mà tôi không ưa lắm. Nhưng lời tuyên bố của ông Adler quan trọng tới nỗi tôi phải chép nó lại lần nữa: "Kẻ nào không quan tâm tới người khác, chẳng những sẽ gặp nhiều sự khó khăn nhất trong đời, mà còn là người có hại nhất cho xã hội.
Như vậy ông ta hết nói gì được nữa, không có lý lẽ gì để tranh biện được nữa. Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas. Mới hôm qua, con còn nằm trong tay mẹ, ngả đầu trên vai mẹ con.
Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Hành vi của bà Lincoln, Hoàng hậu Eugénie và Bá tước phu nhân Tolstoi có những kết quả như vậy. Chiếu bóng có mục đích đó, truyền thanh cũng có mục đích đó.
Có nhiều bà muốn gây mỹ cảm, tiêu cả một gia tài để đắp vào thân những nhung cùng vóc, đeo vào mình những vàng cùng ngọc, mà hỡi ơi, quên hẳn cái bộ mặt của mình đi, bắt nó mang những nét chua ngoa và ích kỷ. Nhưng buổi sáng hôm đó, ông thức dậy, thấy cuống họng đau lắm. Kể từ thứ hai, tôi nhất định tẩy tờ báo Herald cho hết những bài quảng cáo có hại.
"A! Tụi làm đêm tự cho giỏi hơn tụi mình sao! Rồi coi!". Không phải anh ấy diễn kịch đâu. Vậy muốn dẫn dụ người khác, xin bạn theo quy tắc thứ bảy là: "Để cho họ tin rằng họ hành động hoàn toàn theo sáng kiến của họ".
Hành vi của bà Lincoln, Hoàng hậu Eugénie và Bá tước phu nhân Tolstoi có những kết quả như vậy. Như tên tướng Al Capone chẳng hạn. Những lời điên rồ hợm hĩnh và vụng dại đó, ông tuyên bố giữa công chúng, trong khi ông qua thăm Anh hoàng; ông lại cho phép tờ báo Anh Daily Telegraph công bố lên mặt báo nữa.
Bảy giờ rưỡi; và chịu ca với. Người phụ của anh vụng dại, đâu phải lỗi của anh. Ai cấm các bạn bắt chước các nhà thông thái? Nếu bạn sẵn sàng nhận rằng bạn có thể lầm được thì khỏi lo gì hết.
Người hiến binh đáp bằng một giọng từ tốn: - Phải. Tôi muốn vượt lên trên bọn đó. Mà hạnh phúc của chúng ta tùy sự êm ấm trong gia đình nhiều hơn sự thành công trong việc làm nhiều lắm.