”_ BHAGAVAD GITA , THÁNH KINH CỦA ẤN ĐỘ GIÁO Nếu bạ không là số một hay ở trong tốp 5 người sáng chói nhất, bạn đã thất bại . Đây là một quá trình tái sinh liên tục.
Theo tôi, chúng ta được sinh ra để phát huy mọi tiềm năng của mình. Mồ côi cả cha lẫn mẹ, hai người anh trai của bà được gửi sang Ấn Độ, còn bà và người em được gửi đến một trường dòng nội trú miễn phí. Ngoài công việc bán sách cũ, họ còn bán thêm xà bông, kẹo, dép đi trong nhà, viết mực và bút chì.
Vì thế, tôi luôn mong được đến trường, tuy nhiên đó cũng là nơi tôi vừa yêu vừa ghét. Việc này làm ong của bà rất tức giận và thế là bà bị gia đình từ bỏ. Tổng thư ký Hội sinh viên tìm được cách trốn ra nước ngoài (sau 20 năm tha hương, gần đây ông ấy mới được phép trở về nước).
Sau chiến tranh , năm 1952, ông bắt đầu một công việc mới là trở thành Tổng giám đốc của ngân hàng Bangkok, nơi đang được quản lý hết sức tồi tệ. ” _KASEMSOOK BHAMORNSATIT Khi được hỏi lí do vì sao buồn phiền, anh đã nói: “Tôi đang mắc một căn bệnh hiểm nghèo và tôi sẽ phải chết sớm.
Ông cũng viết lời thoại cho 70 bộ phim của Tamil . Họ phải làm thang cho mình bằng cách cắt nước đá ra và đi trên nó, bước chân thật vội vã. Khi còn là một đứa trẻ, ông biết nói chậm và khi là một học sinh, lại học rất ít, mơ mộng trong lớp và hay hỏi nhiều đế mức các giáo viên coi ông như một đứa trẻ bất bình thường.
Tôi có một sứ mệnh! Đó là việc mà tôi phải chia sẻ với thế giới. Các khó khăn có thể đe dọa người thiếu nghị lực nhưng lại là những tác nhân tích cực đòi với những cương quyết và dũng cảm. Trong những năm đầu đời, Kim không được đi học ở trường, có niềm say mê sách vở và triết học.
Nhưng thật đáng buồn khi nhiều người , như những người sau thất bại tạm nhất thời chẳng hạn , chỉ thích ngồi ở đó và cuối cùng chết hẳn vì thất bại, và chẳng bao giờ gượng nổi dậy. Học xong, tôi đi về nhà bằng xe buýt; xuống xe, tôi đi về nơi ở trọ. Nếu ở hiện tại bạn đã 40 hay hơn 40 tuổi, hãy cảm ơn thượng đế vì điều đó và đừng quên, dù chỉ là một khắc, rằng bạn đang bước vào giai đoạn của những thành tuuwj quan trọng vĩ đại nhất của mình.
“Người thắng cuộc có thể bị tuyên bố đo ván hàng chục lần nhưng anh ta không thèm nghe trọng tài”. Vào năm 1938,Sochiro Honda đầu tư tất cả tiền bạc của mình vào một phân xưởng nhỏ làm ra bạc pit-tông để bán cho Toyota. Cuộc chiến tranh Việt Nam, như ta đã biết, kết thúc sau 20năm, khi quân đội hùng mạnh nhât thế giới bị đánh bại bởi quân đội Việt Nam thiếu vũ trang, nhưng được sự ủng hộ của tá điền và nông dân.
Không có thất bại nào được ghi lại trong biên niên sử của những con người chân thật, chỉ có những con người khiếp nhược, những người thất bại và không dám cố gắng lần nữa. Thậm chí tôi có thể nói rằng những thất bại “vĩ đại” đã thật sự làm nên những con người “vĩ đại”! Có rất ít vĩ nhân chưa từng chịu đựng gian khổ và thất bại trong cuộc đời. Ông cũng có thói quen không mặc áo và đi chân trần dù là mùa đông.
Nhưng bạn sẽ xử lí một mối quan hệ bị đổ vỡ như thế nào ?Đặc biệt khi người muốn mối quan hệ tan vỡ chính là người kia chứ không phải là bạn . Trêm hết,đừng để nó làm bạn tổn thương bởi trên thực tế,chúng không đáng giá tí nào mà chỉ là những kinh nghiệm vẩn vơ. Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”.