Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nông dân, Maznah đã được nếm mùi vị thực sự của những khó khăn trong cuộc sống khi cha mẹ chia tay lúc bà mới 5 tuổi. Nếu bạn nghĩ có lẽ tôi đang đùa thì cuộc khảo sát dưới đây sẽ làm bạn phải nghĩ khác đi. “Tầm hoạt động của một người phải vượt quá tầm với của người ấy, nếu không thì thiên đàng dùng để làm gì?”
Lúc ấy bà nhận ra rằng không thể sống chỉ với tình yêu khi hai vợ chồng dọn đến một túp lều với một phòng ngủ không có cửa sổ, còn nhà vệ sinh không có cửa lại nằm ngay cạnh bên giường ngủ! Sau đó, bà nài nỉ dì và được chuyển đến ở một trong những căn hộ trống của dì. Khi đứa co gái duy nhât của bà chào đời, bác sĩ đỡ đẻ đã phạm một sai lầm nghiêm trọng là kéo đầu con bà làm cho não và đầu của nó bị biến dạng, làm cho cô bé không thể nói và đi lại được. Tuy nhiên, vào lúc này đây, tôi muốn chỉ ra rằng luôn có các cấp độ mạo hiểm khác nhau dành cho những người khác nhau.
Vậy thì 1 người cần phải đấu tranh trong những trường hợp nào ?Chắc chắn không phải khi mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp và suôn sẻ . Cổ anh bị gãy và anh bị liệt từ cổ trở xuống, tình trạng này khiến anh phải sống hết quãng đường còn lại trên xe lăn . Cuối cùng, tôi quyết định đi xin việc.
Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Khoăng thời gian vài năm đầu tiên là một cuộc chiến đấu dữ dội. Sự kiên trì của một Alexander Graham Bell đã cho phép chúng ta trò chuyện từ những khoảng cách xa xôi.
Xu hương chúng đã “tiến xa” đến mức người nào không có việc làm hoặc tạm thời bị thất nghiệp đều bị khinh miệt. Một trong những tù nhân chính trị bị giam giữ lâu nhất thế giới. “Không một kẻ thất bại nòa có thể nói đúng sự thật, tôi đã làm hết sức mình”.
Cuộc sống đối với ông và gia đình là “địa ngục”. Sau khi hoàn tất bản thảo đầu tiên của quyển sách này ,tôi đã đưa nó cho anh rể tôi đọc qua và xin ý kiến. Người chủ doanh nghiệp biết rằng một chiếc tàu đậu ở bến cảng luôn an toàn nhưng nó được đóng không phải để neo đậu ở bến cảng.
Và nó hướng ta đến một nhận thức hoàn chỉnh là thành công chỉ đến thông qua đấu tranh . Nhưng tôi biết được một điều, đó là những gì mà quyển sách ấy đã đề cập đến. “Ồ!Thật ra thì tôi không hề nhìn khi cô múa, nhà biên đọ nói, đó là điều mà tôi nói với tất cả những người mà đến gặp tôi”.
Vì không có mối quan hệ của với cha mẹ, Maznah đã lớn lên trong cái nhìn tiêu cực về cuộc sống, dù ông bà luôn truyề đạt những bài học tinh thần cho cô. Để phụ giúp cho mẹ, Coring dù còn vị thành niên đã tìm đủ mọi cách để tìm việc làm trong kì nghỉ hè. Hôm nay tôi xin ca ngợi Socrates – vì tôi nhìn thấy gương mặt thô kệch của ông lúc ông đứng ở nơi cuối cùng của đường ray được gọi là thất bại, ngước mắt nhìn lên trong những khoảnh khắc dường như vĩnh cửu, trước khi ông uống chén thuốc độc mà những kẻ hành hạ ông đã bắt ông phải uống.
Bà phải van nài bác sĩ cho bà đem xác con bà về hỏa thiêu vì bà không còn đủ tiền để thuốc thang. Bà tham gia nhiều lĩnh vực kinh doanh như bán hàng trực tiếp , dạy học, bảo hiểm cung với chồng bà …. Khi leo lên bậc thang cuộc sống,ta cần phải suy nghĩ (đây chính là đấu tranh tinh thần).
Sự kiên trì của một Alexander Graham Bell đã cho phép chúng ta trò chuyện từ những khoảng cách xa xôi. “Mỗi một tai họa , mỗi thất bại, mỗi chướng ngại vật, mỗi bệnh tật của cơ thể; mỗi hoàn cảnh khó khăn và kinh nghiệm đều mang theo một hạt giống lợi ích tương đương nào đó, nhưng thường ẩn dưới một hình thức nào đó. Sau nhiều tháng trời, tiếp cận với hơn 30 người, ông đã bán được hợp đồng đầu tiên của mình.