Pkim Xet

Sung sướng với em y tá vú hồng lồn múp cực dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi yên ổn làm ở đó cho đến chiến tranh, tiệm phải đóng cửa. Muốn tìm được hạnh phúc thì chúng ta phải theo cách hiệu nghiệm đó. Họ mới bắt đầu khuyếch trương.

    Rồi trong tuần, nếu muốn tiêu một hai cắc, nó viết một tấm chi phiếu để lãnh số tiền ra, đoạn tự tính toán lấy số tiền còn lại là bao nhiêu. Nếu Einstein tự nhận rằng 100 lần thì 99 lần lầm lẫn, có lẽ ta có ít nhất cũng phải lầm 80 lần. Tôi tự nghĩ: "Có lẽ mồ của ta đây".

    Chúng ta chỉ chắc chắn một điều là ta đang sống trong hiện tại. Bạn và tôi, chúng ta cũng phải có một sổ tay để ghi số xuất nhập cho tới hết đời ư? Không, không cần. Thế rồi việc làm ăn lỗ lã, bà ấy nay không còn một xu.

    Làm sao rút bớt được phần may rủi? Xin bạn đọc tiếp những hàng dưới đây, trong đó tôi đem hết những điều hiểu biết ra khuyên bạn. Tôi quen một người ở Chicago có nhiều lẽ để phàn nàn về sự vô ơn của con riêng vợ. Lời dạy của cô tôi thật chí lý, vì làm thế nào đi nữa rồi cũng bị chỉ trích.

    Nhưng tôi rất quantâm tới sự ích lợi của tôn giáo, cũng như quan tâm tới sự ích lợi của điện, nước vậy. Bạn muốn tôi kể vài thí dụ đặc biệt ư? 000 Mỹ kim và tôi nghĩ những bảo hiểm ấy thuộc về chi nhánh ở Hồng Kông, không liên quan gì tới tài sản của hãng ở Thượng Hải.

    Mới ở Ấn Độ tới Luân Đôn tìm việc mà không quen ai ở đây hết. Nó làm cho họ già đi, tính tình hoá chua cay. Như vậy, đáng lẽ thù oán, ta hãy thương hại và cám ơn Chúa đã sinh chúng ta không giống kẻ thù ta.

    Tôi đã thấy Lowell Thomas có thái độ ấy. Trong khi thất vọng, tôi quyết định một lối sống mới, nhờ đó ăn ngủ được và hết lo. Nhưng khi chịu theo tài năng của cô - của một cô gái nhà quê, không đẹp gì, ở miền Missouri - thì cô thành một ngôi sao nổi danh nhất trên đài phát thanh ở Nữu Ước.

    Nếu kể chuyện họ, có thể viết thành một cuốn sách được. Rồi ông bỏ ra hai năm để sửa soạn một phim phóng sự về đời sống ở Ấn Độ và Afganistan. Phương pháp ấy rất tốt.

    Vậy chắc viên kiến trúc sư ấy rất thích được phỏng vấn. Uỷ ban có thể quyết định phải kiếm thêm sự kiện nữa, hoặc làm việc ngày việc nọ, hay không làm gì hết. Tại sao phải đợi tới khi thất vọng? Tại sao không tụng niệm để hoán cải năng lực của ta mỗi ngày? Tại sao cứ đợi tới chủ nhật?

    Người nào tạo lập một hãng lớn mà không học cách tổ chức, uỷ bớt quyền, để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát thì khoảng 50, 60 tuổi sẽ mắc bệnh đau tim và phải nghỉ việc luôn. Bà khuyên thế này: "Ralph ơi, bọn đó sẽ không hành hạ con, không gọi là "thằng mồ côi thò lò mũi xanh" nữa, nếu con nghĩ tới chúng và tìm cách giúp chúng". Chị làm điệu bộ thiệt "mầu mè".

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap