Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác. Vừa nãy bác bảo hôm nay phạt cháu không được về. Nhưng họ không cũ lắm.
Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Và bạn nhận ra, bạn ngủ để lẩn trốn chúng. Thưa các chú, đó không phải chuyện tôi bận tâm.
Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Cái đó sẽ làm chị gặp nhiều gian nan trong cái nghề này. Chúng không quá gay gắt, bộp chộp và bất cần lí lẽ như bọn khủng bố.
Giọng trầm thường xuất hiện. Làm ơn nhanh nhanh cho. Nhưng mà tôi ươm mầm.
Tôi chìa tờ đơn trước mặt cô ta: Cô xem hộ em. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ.
Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống. Phải cạo râu đi nghe chưa. Đó cũng là hình ảnh của đời sống phát triển.
Có phải em đang muốn nói anh câm đi? Có người cúi mặt bấm di động. Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó.
Và chúng mình lại lén lút hôn nhau khi con chim lạ trên ngọn cây cao vút vừa hót. Họ sẽ luôn phải cúi đầu. - Xin ông bớt mỉa mai cho.
Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa. Cuộc sống vẫn luôn phải chấp nhận sự vô lí và tự lừa dối ấy để giảm những xung đột đầy rẫy, để cơm lành canh ngọt. Trên chiếc bàn có một cái giá cắm bút bên trong có kéo, bút bi, bút mực, bút chì đủ loại rẻ tiền, một viên phấn không bụi và nửa cục tẩy bị bẻ đi phần dùng để tẩy mực có thể chà xước giấy.
Bác vòng sang phía trái tôi. Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm. Còn anh thì vẫn phải sống.