Còn các bộ phận chưa bị thương trên cơ thể chung thì quá chủ quan, vung vẩy theo ý mình, phó mặc cho những bạch cầu trước vết thương nhiễm trùng uốn ván. Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu. Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác.
Lúc đó bạn đang dọn khăn trải bàn. Mặc quần đùi ra đường lạnh. Thấy bố hớn hở, tôi nhẹ nhõm.
Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp. Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô. Em chỉ thích những anh nho chín.
Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen. Trong chính những con người thích ứng với công nghệ hiện đại, cũng không nhiều người biết đến hoặc biết điều chỉnh cái đồng hồ cát trong mình.
Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long. Lúc đó, tôi không cho phép mình cười gằn. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.
Đặc biệt là trong những người tài. Với đời người, ngắn lắm. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.
Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết. Đừng sa sầm mặt như thế. Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia.
Bảo: Con học tối thế, bật đèn lên chứ. Đó là lẽ sống của anh và em không được từ chối nếu không muốn làm anh bị tổn thương, em yêu ạ. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung.
Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái. Nháy: Chiều đi đá bóng. Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn.
Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ. Hai khoang thiện, ác. Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.