chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa. Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây.
Chân thành chúc các bạn sẽ tìm được may mắn trong cuộc sống của mình. Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. Ai cũng muốn mình sẽ là vị chủ nhân của Cây Bốn Lá thần kỳ đó.
Nhưng nếu Merlin đã lừa anh thì tại sao anh vẫn còn ở đây chờ đợi mãi? Chờ đợi nghĩa là tin vào Merlin, hy vọng vào một sự may mắn sẽ đến, nhưng càng chờ thì anh lại thấy may mắn đang ngày càng xa dần anh. Quả là may mắn không bao giờ ở bên tôi. Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước.
Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. - Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa.
Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông. Biết đâu từ đỉnh cao chót vót ấy chàng có thể tìm thấy những việc cần làm thì sao? Sao nó vẫn không đến với ta?"
Chàng chỉ cảm thấy như vậy là đúng. Rồi chàng quay lại và kiên nhẫn dùng kiếm và tay tạo nên một rãnh sâu giữa hai đường kiếm, chàng đào tới đâu, dòng nước len lỏi ùa theo đến đó, và làm đất mềm hơn. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết.
Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác. Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng. Lúc này trời đang tối dần.
Mụ làm bộ quay lưng đi. Và tôi cũng có thể tạo nên những may mắn khác. Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó.
Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. - Nếu vậy thì anh còn ở đây làm gì? Sao anh không trở về lâu đài của mình đi? Sid hết lời cảm ơn thần Gnome.
Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua. Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác. Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng.