Nhưng đến một lúc nào đó, nó sẽ trỗi dậy trong lòng ông. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người.
Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn. Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Được một lúc, có điện thoại của bác gọi đến.
Màu xanh của bể bơi. Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Bạn không mong bác đọc lắm.
Thậm chí, ông có thể làm vua làm chúa ở đó. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy. Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi.
Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng. Vì chúng ta đều ngoáy mũi. Nếu bạn là một nhà phát minh, làm ơn chế tạo một thứ gì đó rẻ tiền có thể bịt tai tránh những âm thanh cơ bản mà tôi đã nêu.
Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên. Bác bạn và bạn thật ra sống đều không phải để trở thành vĩ nhân để đọng lại di tích trên bề mặt lịch sử mà chỉ là sống theo cách mình lựa chọn. Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực.
Vật chất? Bạn đâu có. Dưới tay bác, mọi việc đều được giải quyết đâu vào đấy. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.
Và tùy vào năng lực của bạn mà bạn làm được hay không. Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.
Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy. Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu. Có lẽ tôi sẽ kiếm chút gì ăn.
Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi. Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Chính em đã từng bảo như vậy còn gì.