Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Mẹ không giúp được tôi đâu. Ngả đầu vào cái ngực vốn lép xẹp.
Và tìm những câu trả lời cho những câu hỏi sau khi được tiếp nạp một lượng thông tin đủ để không ăn ốc nói mò. Đúng mà cũng không đúng. Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng.
Quả tôi có đi chơi với cậu ta thật. Lát sau, thằng em đi vào. Nó cũng như tình yêu thương.
Hôm đó, bạn sốt khá cao, có lẽ thế nên bạn để sổng ra mất một giây không làm chủ được mình. Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con. Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.
Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. Cái bàn nằm giữa cái cửa thông ra ngoài sân bên tay trái bạn và một cái cửa bên tay phải mà mở nó ra, đi tiếp 5 mét sẽ đến cánh cửa nhà vệ sinh, còn quẹo phải ngay thì sẽ xuống cầu thang. Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa.
Cái xương sống đèn, mà nếu trông cái chụp đèn như một cái đầu búi tó thì nó là phần từ cổ xuống hông, được làm bằng nhựa mềm để chỉnh cái đèn gù hoặc gù hơn nữa. Một hôm, mẹ và tôi đến thăm quan xưởng của chị. Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về.
Hồi ấy em thật bướng bỉnh và luôn chọc tức anh. Chúng cố víu vào những kẽ ngón tay. Bảo keo xịt tóc miễn phí.
Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh. Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Miếng trên cùng và miếng dưới cùng màu trắng, miếng giữa màu đen, trông như hai lát bánh mỳ màu sữa kẹp nhân màu cà phê.
Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ. Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Sao có một quãng đường mà mình đi chậm thế? Mình muốn mọc ra thêm muôn ngàn đôi chân hoặc không còn chân gì nữa.
Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính. - Ông còn lo xa hơn tôi. Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.