Pkim Xet

Địt trộm vợ hàng ngon của nhân viên cấp dưới

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không…. Tôi với tay gạt cái cần tắt sóng đài ABC, đưa micro vào kề miệng… Và ngủ. Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này.

    Để hồi tưởng lại về lúc sinh thời của người quá cố. Bốn người xếp hàng rồi đo xem ai cao nhất. Nhưng sao dạo này họ chơi tệ thế không biết! Thậm chí còn thua nhóm Cowboys non choẹt nữa là! Theo cậu thì năm nay Redskins có thay đổi gì không? Chả lẽ lại thất bại nữa à?

    Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả. Hãy viết ra giấy bài nói, chi tiết từng từ một hay sơ lược tùy vào thói quen của bạn, nhưng phải rõ ràng và đủ ý. Chúng tôi tin rằng với lòng say mê và kinh nghiệm của mình, anh sẽ làm tốt Ông chủ của bạn tôi đã nói như thế sau khi nhận cậu ấy vào làm việc ở một công ty địa ốc.

    Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì. Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút. Một phong cách pha trộn và xoay theo tất cả những cung bậc tình cảm.

    Ngay tôi cũng cho rằng việc này rất dễ… thất bại. Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa. Và không quên nhắc Benny một lần nữa: Nhớ nghe chưa Đừng cười.

    Tôi đảm bảo nếu cố công tập luyện, bạn sẽ trang bị được cho mình một khả năng nói hoàn hảo. Đó chính là những con sâu làm rầu… bài diễn văn của bạn. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.

    Nếu được nghe các chuyên gia khoa học kỹ thuật nói về những bước phát triển vượt bậc của nhân loại, bạn sẽ không khỏi giật mình. Anh nhìn cảnh chúng tôi hối hả chuẩn bị, cảnh các phóng viên hết sửa ống kính rồi loay hoay giấy bút… Tôi để ý thấy hình như anh hơi ngơ ngác. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.

    Rồi Rogers nói thêm: Dĩ nhiên các bạn sẽ thắc mắc làm thế nào mà tôi đun nóng Đại Tây Dương lên đến 212 độ Fahrenheit được. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì… Yêu hay ghét đơn giản chỉ là những cảm xúc bình thường cần phải có của một con người.

    Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Và tôi không phải là một người nhận lương hưu của công quỹ, các ông thấy không? Lạy Chúa! Lẽ ra người ta nên công bố điều này. Một người tính cách nghiêm túc song cũng là dân ăn nói có hạng: cựu thị trưởng Mario Cuomo.

    Nhiệt độ trái đất thì ngày một tăng hơn. Nhưng tôi vẫn luyện nói mỗi ngày để nâng cao chất giọng hơn nữa, tôi không muốn dừng lại. Một buổi sáng đẹp trời, như thường lệ, vừa nhác thấy Jim là anh chàng hồ hởi: Jim, khỏe không?

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap