Trong điều kiện thời tiết bình thường các bình luận viên còn cần tới nó, huống hồ trong cảnh tuyết rơi mịt mù thế này… Tờ giấy sơ đồ ấy đã bị cuốn theo chiều gió. Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được.
Năm ngoái không có một tội phạm nào ở Butte. Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis. Tập trung bình tĩnh để tự chủ được mình, tôi tin bạn sẽ không bị bất cứ nỗi ám ảnh nào chi phối, nhất là không sụp bẫy như anh chàng Benny tội nghiệp.
Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời. Chúng ta đã có máy nhắn tin, máy fax, điện thoại di động siêu nhỏ, máy vi tính xách tay với những chức năng ưu việt, bảng thông báo điện tử… Và chắc chắn trong những năm tới đây, chúng ta sẽ có các thiết bị hiện đại, tối ưu hơn nữa. Bí quyết của tôi khi phỏng vấn các khách mời trong chương trình là gì? Thứ nhất, như tôi từng nói, lắng nghe là yếu tố quan trọng hàng đầu.
Thực ra, để có được như ngày nay, tôi đã phải nỗ lực không ngừng. Điều quan trọng là phải tìm tòi và phát huy một phong cách nói cho riêng mình. Ban kiểm tra có nhiệm vụ báo kịp thời với bạn rằng Stop or Zap (Dừng hoặc Tiếp đi!).
Tôi tự thuyết trình một mình. Tôi tập đọc cho thật truyền cảm. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì.
Và còn vô số việc cần thiết khác phải luyện tập… Cho tới khi kết thúc chương trình, nhà triệu phú lúc nào cũng hóm hỉnh và hài hước. - Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra?
Hay khủng khiếp hơn là sẽ bị thu hồi giấy phép rồi dẹp luôn. Chắc do để quên một cái gì đó… Trời xui đất khiến thế nào mà nó lại chọn ngay ngày đó, lúc đó để về. Tôi sẽ làm việc từ thứ hai đến thứ sáu với tiền lương là 55 đô la một tuần.
Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy. Bob có hai người bạn thân trùng tên Larry, và tôi là người bạn Larry thứ hai của anh ấy. NHỮNG KHÁCH MỜI THÚ VỊ NHẤT VÀ CHÁN NHẤT CỦA TÔI, VÀ LÝ DO VÌ SAO
Có một phương pháp cực kỳ hiệu quả: Bạn hãy nhờ một người nào đó đóng vai người phỏng vấn, còn bạn thì tập trả lời. Nhưng ngược lại, có những người không bận tâm đến việc tôi sẽ nói cái gì. Nếu ai hỏi bạn câu này thì bạn sẽ làm gì? Cố gắng nghĩ đến một cái tên.
Anh ta nói đề tài này sẽ làm mọi người hứng thú lắm đây. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy. Bạn sẽ ghi điểm hơn nhiều nếu chỉ nói khi nào cần thiết, nếu những lời nói của bạn bao giờ cũng tinh tế và sâu sắc.