Ông Amsel làm đại lý cho một nhà bán ống chì và lò sưởi bằng đồng, từ lâu nay vẫn kiếm cơ hội bán hàng cho một xí nghiệp đúc chì lớn ở Brooklyn. Vì họ đã thấy rằng chỉ có cách xử trí đó là không hại danh dự thôi". Lời khuyến khích của bạn phải thành thật và nhân từ".
Có lẽ hôm nay tôi không thích những bài tôi đã viết hôm qua nữa. Như vậy cần phải mất công, kiên nhẫn, chăm chú hàng ngày. Được coi hình chúng trên mặt báo, bên cạnh hình những danh nhân trên thế giới, chúng quên cái ghế điện nó đợi chúng.
Ông Detmer sẵn sàng kiên tâm nghe, khi người đó đã trút hết cơn lôi đình, bình tĩnh lại rồi, cơ hội thuận tiện, ông Detmer mới ôn tồn nói: "Tôi cám ơn ông đã lại tận đây để cho tôi hay những điều đó. Mà bị đuổi lại càng không thú chút nào hết. Tôi làm cho ông ấy đáp: "Phải, phải" ngay từ lúc đầu và quên mục đích cuối cùng của câu chuyện.
Tôi phải nhắc lại câu đó: Nếu các bạn sốt sắng thành thật quan tâm tới người khác thì chỉ trong hai tháng sẽ có nhiều bạn thân hơn là hai năm gắng công bắt người khác quan tâm tới các bạn. Họ nhất định muốn người khác phải chú ý tới họ. Khi đọc những thuyết của Einstein tôi sinh ngờ cả bản cửu chương là không đúng nữa.
Lincoln xấu hổ lắm, làm thinh ngồi trơ trên ghế trong khi bà chủ trọ đem chiếc khăn mặt ước lại chùi má và quần áo ông. Lương tri của tôi bảo tôi rằng trước cũng vậy mà sau này cũng còn như vậy, tôi suốt đời sẽ chỉ là một "thằng" khiêu vũ dở thôi. "Chỉ có một y sĩ chữa bệnh thần kinh có những quan niệm lạ lùng mới dám nhận rằng nguyên nhân chính của bất hòa trong gia đình là sự bất hòa về tình dục.
Đành rằng người ta không trả nó một xu nhỏ nào hết, nhưng nó không cần. Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: Con Rex hiền và dễ thương.
Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó. Các ông giám đốc khám Sing Sing không giữ chức lâu bao giờ. Khi bắt được y rồi, viên giám đốc công an tuyên bố: "Nó vào hạng tội nhân nguy hiểm nhất.
Nếu một y sĩ mổ hạch, lấy chất i-ốt trong đó ra thì bạn sẽ thành ra ngu xuẩn. Chỉ mang lại bất hạnh cho gia đình và diệt hết nguồn ân ái mà mấy bà quý hóa nhất. Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ.
Tôi đề nghị với ông như vầy. Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Riêng tôi, tôi tin rằng bà ấy nói quá đáng.
Thấy vậy, tôi phải đích thân làm công không cho chính phủ. Dù bà có lầm lỗi gì đi nữa, ông cũng không bao giờ chỉ trích bà, không bao giờ trách bà nửa lời, và nếu ai cả gan chế giễu bà thì ông chồm lên để bênh vực bà một cách chân thành dữ tợn. Tại tỉnh Springfield, là nơi gia đình Lincoln ở, có 11 ông luật sư.