Tôi tự nhủ như vậy hàng giờ,và bắt đầu thấy dễ chịu. Ngày hôm nay tôi sẽ rán bồi bổ tinh thần. Chúng ta có nhiều khả năng mà không bao giờ ta dùng tới".
Nhưng truyện bà là truyện thiệt chớ không phải tưởng tượng đâu. Khi mới cưới, cô Eleanor Roosevelt ngày nào cũng bất bình vì người hầu bếp làm hư một món ăn. Nó cũng có nghĩ rằng bạn đã làm cho người ghen tị.
Chắc chắn ông đã đem cái thời gian khổ hạnh trong đời ông để đổi lấy cái mà ông ta gọi là "thành công trong sự làm ăn" đó. Phải là một người thông minh, một nhà mô phạm như ông mới có thể xử sự như vậy. Rồi họ mới chế ra những vỏ xe mềm hơn để làm cho sự đụng chạm trên đường dịu, nhẹ đi và những vỏ này "chịu đựng" được.
Cho nên ông rán mỗi tuần thắng một tật và mỗi ngày ghi lại hành vi để xem lùi hay tiến. Vậy sự chán nản có thể làm cho ta mệt nhiều hơn là công việc, dù công việc ấy cực kỳ khó nhọc như leo núi đi nữa. Một lần, tôi được cái vinh dự hợp tác với Lowel Thomas để trình bày những phim tài liệu về những trận giữa Allenby và Lawrence trong chiến tranh thứ nhất.
Bây giờ lại có kẻ muốn dạy khôn ta, có vô lý hay không?" Vậy tại sao không hăng hái vui vẻ đóng trò đi?'. Trái lại, nếu làm kế toán, kỹ sư, kiến trúc sư, giám đốc một lữ quán, hoặc một xưởng, buôn bán máy móc v.
Mà tiền giắt lưng thì ít, tiêu gần cạn rồi. Chúng không gieo, không gặt, cũng không phơi, không cất. Nhưng sau vài tháng, một phần lớn những tội nhân thông minh hơn hết đã xoá hẳn cơn bĩ vận đó, đành lòng với định mạng, tự ép mình vào khuôn khổ của nhà giam và lợi dụng những phương tiện nhỏ nhặt nhất để được an nhàn.
Tôi sẽ bảo hiểm nhân mạng tôi liền, tôi sẽ nói: "Không sao sống sót sau trận đó được đâu, còn được ngày nào thì tận hưởng ngày đó đi". Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn. Nhận một nút đi rồi nghe, trong mỗi đoạn đời, chiếc cửa sắt sập lại, ngăn hiện tại với quá khứ.
Bà Webster đáp: "Vậy bà ở chung với tôi. Chị ta không muốn chúng "vào đời với một món nợ ở trên đầu". Họ biết rằng thế nào cũng chết và có mang theo nhiều thuốc phiện để dùng trong những trường hợp như vậy.
Sau cùng, tôi phải vào nằm nhà thương. Bà rào rạt cảm thấy cái thú làm những việc mà trước kia bà không làm được, ngay cả đến việc rửa bát nữa. Nhờ có thái độ ấy, tôi được tiếng đắc lực và khi một ông chủ cần một thư ký riêng, ông ta yêu cầu tôi giúp - vì ông bảo tôi không có thói cằn nhằn! Vậy tôi đã tìm được chân lý này: Thái độ tinh thần có một năng lực mạnh mẽ.
Làm việc ở tiệm 12 đến 14 giờ một ngày, nhưng không thấy mệt, vì không phải làm việc mà là tiêu khiển. Trong đoạn đầu Cựu Ước kinh, thì Thượng Đế cho loài người làm chủ cả vạn vật. Không, câu kinh đó chỉ cầu xin được cơm ăn cho đủ từng ngày mà thôi.