– Bà ấy khá mập mạp và hay bép xép mọi chuyện khiến nhiều lúc tôi phát điên lên vì bà ta đấy. Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo: - Khoan đã! – Ông dừng lời, đưa cao một cánh tay chỉ vào màn đêm rồi chậm rãi tiếp lời.
- Tể tướng nói phải đấy. Đối với người cho vay, ông ấy lấy anh để làm vật chứng vay tiền đấy. Còn những món hàng theo sở thích, bạn hãy mạnh dạn gạch bỏ và xem chúng như hàng ngàn thứ khác mà bạn không thể đáp ứng cho bản thân.
Nhưng để tận dụng được sự ưu đãi này, những người kỹ sư thời Babylon cổ đại đã phải nghiên cứu và thực hiện một công trình vĩ đại nhất thời bấy giờ. - Vấn đề này khiến tôi nhớ lại đợt cá cược đua ngựa ngày hôm qua. - Sau này, con mới biết, đó chỉ là một âm mưu nhằm lừa gạt tiền bạc của những người chân ướt chân ráo mới đến như con.
Thật ra, tôi cũng biết cho các chàng trai trẻ còn thiếu kinh nghiệm vay tiền là rất mạo hiểm. – Quan tể tướng đáp lại – Chúng ta không thể kết án một người thành đạt vì lý do anh ta biết cách kiếm ra nhiều tiền bạc, đồng thời cũng không thể nhân danh công lý nhằm tước đoạt tất cả của cải do họ kiếm được bằng con đường làm việc chân chính để chia cho những người kém năng lực làm việc hơn họ. - Làm việc nhiều để được cái gì, hả Megiddo? – Zabado chen vào.
Sự giàu có của mỗi quốc gia đều phụ thuộc vào khả năng tài chính của tất cả các cá nhân, công dân trong quốc gia đó. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? Khi đến nơi, ông kinh ngạc khi thấy hàng ngàn người đang làm việc; một số người đào đất dưới đường hào, những người khác đang trộn bùn để đóng thành gạch; còn số đông nhất thì đang khuân những giỏ gạch nặng trĩu và leo lên những bậc thang để chuyển gạch tới nơi đang xây.
Họ sẽ tưởng là bạn bị ốm và không bắt bạn làm việc nữa. Tuy nhiên, đã nhiều thế kỷ trôi qua, những người dân du mục, những nhà lữ hành đi ngang qua vùng đất này vẫn không thấy điều gì khác lạ và cũng không biết rằng, bên dưới vùng đất này đang che giấu những dấu tích của một thời đại huy hoàng. Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời.
- Ông Arkad giàu nhất, bởi vì ông ấy là người giỏi nhất trong việc tìm ra vàng. Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay, ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược. - Than ôi! Cháu và cha cháu không có tài làm ra vàng như ông nội của cháu.
- Một người khác lên tiếng. Nhưng Tarkad im lặng không nói gì, và anh nghĩ mình cũng chẳng có điều gì để nói cả. - Vậy là, nếu như để dành được năm mươi đồng vàng, thì anh phải mất năm mươi năm làm việc hết mình sao?
Trong thành có những con đường, phố xá và nhiều cửa hàng lớn cố định. Chính các bạn - những doanh nhân đã, đang và sẽ thành đạt - mới đánh giá hết giá trị của các bài học trong quyển sách này và áp dụng những nguyên lý sáng giá nhất của nó để đem lại thành công trong các chiến lược kinh doanh của mình. "Có một người nông dân hiểu được tiếng nói của loài vật, nên vào mỗi buổi chiều, ông ấy thường nán lại trong chuồng gia súc để nghe các con vật nói chuyện.
Nếu con ứng dụng chúng trong các công việc kinh doanh định chúng sẽ mang lại sự giàu có và uy tín cho con. Ông trầm tư suy nghĩ, mặc cho con lạc đà sải bước xuống bờ dốc thoai thoải. Cho đến một ngày, ông hết sức vui mừng gặp lại Megiddo trên đường phố.