Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế. Con mèo lại sán vào tôi. Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn.
Người đọc qua một số nét phác như vậy có thể hình dung ra một không gian, thời gian hay trạng thái khác cái mà người viết đã trải qua. Nói chung là vẫn có thể tung cánh. Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì.
Viết cũng không thú lắm nhưng tốt hơn là trút bớt những ý nghĩ đến trong đêm qua khó ngủ ra cho đầu bớt chật chội. Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì. Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.
Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Ban đầu, sức mạnh, khao khát tuổi trẻ khiến bạn không dung hòa được. Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không.
Mọi người bảo: Cố lên, nốt hai năm nữa thôi. Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng.
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. - Thế thì vẫn phải về để mẹ khỏi mong chứ. Không hiểu sao tôi không có thiện cảm với các chú.
Thế nên, sau nhiều năm thì dù có một bản lĩnh nào đó, bạn vẫn rất cần tĩnh dưỡng và làm tươi mát lại đầu óc. Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới. Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.
Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết. Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau. Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.
Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo. Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ.
Này, lấy cho chú mấy chai bia. Và trong chính khoảng bị nghẹt thở đó, họ phải đặt nền móng cho thế hệ sau. Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại.