Pkim Xet

Người yêu của chị gái nắc cô em cô vợ vì em ấy quá giống cô vợ vừa mới qua đời

  • #1
  • #2
  • #3
  • Rồi đến nằm bên nàng. Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt. Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt.

    Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm.

    Một số người giúp đỡ nhiều. Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây.

    Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút. Những viên gỗ ấm áp cọ vào đám râu như những giọt nước mắt. Ông thấy mắt nàng ngân lên những tia sáng kỳ lạ.

    Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo.

    Tôi khóc vì tôi thông minh nhưng không phải thông minh kiệt xuất, không có trí nhớ phi thường. Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn. Mọi người bảo bạn hiền lành.

    Nhưng sống vì điều gì, có lẽ chẳng mấy ai rõ. Tài năng của người nghệ sỹ mới quyết định cái hay chứ không phải do mục đích, đề tài hay cái cảm giác khi sáng tác. Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng.

    Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200. Tôi ủng hộ cái đúng.

    Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi. Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay. Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ.

    Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra. Đến tầng mà lúc về tôi hỏi cậu em mới biết là tầng 3.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap