Ông bắt đầu viết dòng chữ đầu tiên, cuốn hút những người của ITR kiêu hãnh: The manufac- ture nhà sản xuất. Các nhà máy của IBM giờ đây nhiều nơi dùng để sản xuất cả súng ống. 1914 cho thấy Watson nhận một mức lương không cao lắm là 25.000 đôla và được chia 5% lợi tức sau thuế.
Họ đã thực hiện được điều đó bằng việc cống hiến cả cuộc đời mình lẫn việc truyền đạt, dẫn đường cho hậu thế. Mối quan hệ không dẫn đến kết quả hợp tác mĩ mãn nhưng đã đánh dấu cột mốc quan trọng trong lịch sử máy vi tính. Những nhà ái quốc, dù không phải là chính khách, vẫn thường tự nguyện nắm lấy các cơ hội.
Giờ đây, IBM chỉ cần cải tiến cho phù hợp với thị trường dân sự, thay vì đem vứt chúng đi. Nhưng trước khi họ làm đám cưới và cùng nhau đi hết cuộc đời Liên lạc bị cắt đứt.
Ông là một nhà diễn thuyết đôi khi tùy hứng và nói dài lê thê. IBM của Lou Gerstner vẫn tiếp tục chia sẻ các kinh nghiệm của mình, tiếp tục sứ mệnh giúp giới kinh doanh trên không gian Internet, trong khi vẫn duy trì các nghiên cứu cơ bản đỉnh cao với bốn giải Nobel danh giá. và tôn trọng thực tại, Gerstner của kỷ nguyên phần mềm đã khôn ngoan đi theo thế giới thay vì bắt thế giới đi theo những kỳ tích khoa học của công ty.
Triết lý của Watson đã trở lại. Và một cách tự nhiên, họ cảm nhận được sứ mệnh phục vụ xã hội của doanh nghiệp. Nếu chỉ với diễn thuyết mà đem đến cả nhận thức và hành động thì có lẽ ai cũng làm quản lý được, và quản lý chẳng cần là một khoa học.
Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo. 1946 trở về từ chiến tranh và gia nhập trở lại IBM, gần một năm sau trở thành phó chủ tịch và là thành viên ban giám đốc IBM Tom quyết định đối đầu không phải với cha mà là với tầm nhìn của cha bằng chính phương pháp think rất khoa học của Watson.
Sau cú sốc, Tom tin là mình có khả năng với IBM. Thay vì viết Time ông đã dùng từ gần gũi hơn: minutes. Những thành tựu phi thường sau này sẽ giống như một phát ngôn chính thức cho
Nhưng khi phái Phillips đến Harvard, Watson đã muốn mở rộng mối quan hệ với một trường đại học lớn nhất thế giới. Watson vui mừng vì thăng quan tiến chức và trở ngược về quê nhà thăm cha đang ốm nặng. Gerstner và Tom được dẫn ra trong cuốn sách như là minh chứng cho các thế hệ IBM và Watson chính là mã di truyền.
Cơ quan này là một câu chuyện dài và vĩ đại tiếp theo. Căn phòng được ốp gỗ màu nâu với bốn lá cờ treo trên trần nhà, tỏa ra bốn góc từ điểm giữa trần nhà. Điều này cũng chẳng khác nào vụ Watson đặt cược IBM vào việc mở rộng IBM ngay khi kinh tế Mỹ suy thoái sau Thế chiến thứ hai.
Tóm lại, điều quan trọng nhất là ông ta phải đem lại cho IBM năng lực đổi mới mà nó vốn có từ đầu thế kỷ XX. Nhưng Watson chỉ dùng nó trong phạm vi kinh doanh. Lý thuyết của Thomas Watson Sr.