Pkim Xet

Anh trai “phạt” đứa ghệ học dốt bị điểm kém

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Không hẳn là bạn mà là những gì bạn viết. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo.

    Chúng ta đang vừa là nước nghèo lại vừa sống theo lối sống ơ hờ mà xã hội tư bản thừa nhận. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn. Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán.

    Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn. Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận. Có quyền chọn lựa giữa sống thiện và ác.

    Được một thời gian lại lẻn sang quán nước cạnh nhà hút. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm.

    Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở. Cô gái bảo: Vô duyên. Em vẫn biết là anh bất mãn.

    Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa. Thanh minh rồi họ lại quên ngay. Rồi đồng chí công an sẽ hỏi: Anh sở hữu chiếc xe được mấy năm rồi?.

    Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Xôi em để trong lồng bàn. Thi thoảng đáp lời vài nhân vật quen sơ sơ.

    Đi ra chợ Đồng Xuân chọn hàng, vất vả đèo về, rồi bán được lãi cũng thú vị lắm chứ. Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.

    Nhưng bản thân sự lương thiện không cho ta uống chết nó. Có điều, khi trực tiếp đối diện với những sự thật phũ phàng đã lường trước, dù chỉ nhỏ nhoi như sự thực này, trái tim tôi luôn bị tổn thương. Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé.

    Nếu độc giả ngu đến thế thì viết ngắn dở hay viết ngắn hay đều hay cho tớ cả. Làm một chuyến du ngoạn Đà Lạt đi. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap