Đôi khi có những điều rất nhỏ nhưng lại chứa đựng những ý nghĩa rất lớn đủ để sưởi ấm lòng người. Thời gian quả là không chờ đợi một ai, thấm thoáng đã qua một năm học, hôm nay trời đang khô tran bỗng có một cơn mưa rào chợt thoáng qua làm cho không khí trở nên thật ngột ngạt và oi bức. - Ngốc ạ, nếu con thương mẹ thì con phải ngoan, phải ráng học chữ cho tốt, có như thế mẹ mới hết đau mắt được, hiểu chưa?!
Điều khiến mọi người kinh ngạc là, từ sau khi Tsugitaro đến “Super Pit Tokyu”, giới nghệ sĩ ở khắp mọi nơi hễ đến Tokyo thì nhất định phải ở khách sạn “Supet Pit Tokyu”, những ngôi sao vốn khó tính đối với vấn đề này có nguyên nhân duy nhất hết sức đơn giản, đó là tận hưởng dịch vụ đánh giày 5 sao của khách sạn này. Con cảm thấy thất vọng lắm! Khi họ bước đi bằng đôi giày nhìn mới toanh, trong lòng họ nhớ như in tên họ của Tsugitaro.
- Uhm, không có gì, mang đến niềm vui và hạnh phúc cho người khác cũng là một cách tìm đến niềm vui cho chính mình đấy Ghét à! Thôi ta thăng nha! Tôi quyết định gọi điện thoại cho chị,. Bạn vớt lên và nhận ra, thời gian thì ko có sóng.
Định cảm ơn nhưng sao thấy kỳ kỳ nên im luôn. Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip. - Chiều về tao đánh 79 Thần Tài, có đứa nào theo không? – Lê “Số Đề” vừa đứng lên bàn vừa hét toáng
Chắc có lẽ không ai nghĩ ngày đầu tiên đi dạy của một cô giáo trẻ như tôi lại có thể giàu kịch tính, đậm chất hành động lẫn khôi hài đến vậy. Cô ấy thừa biết mình yêu cô ấy nhiều như thế nào, rằng mình sẽ chấp nhận chờ đợi dù khó khăn và sóng gió thế nào. Đừng để học đến năm ba rồi mới thấy thật sự không phù hợp và bỏ ngang (dzụ này hơi bị nhiều đó).
1 - Bạn có cơ hội xác định lại kỹ hơn con đường mình đã chọn. Khi bạn cảm thấy thích một người chỉ đơn giản vì họ nói rằng họ thích bạn. ” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý.
Tâm lý của một ứng viên khi xin việc bao giờ cũng luôn muốn hoàn thành tốt nhất những bài sát hạch để thể hiện năng lực của mình và chiếm được sự tin tưởng của nhà tuyển dụng. Người bạn chân thành là người chủ động tìm đến bạn trong những lúc khó khăn nhất động viên tinh thần bạn cố gắng hơn chứ không phải là người cấy thêm vào bạn sự tự ti và nhục chí bằng thái độ ghẻ lạnh, khinh khi. Trái tim hai người như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài, rung động trở lại và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Như một hiệu ứng dây chuyền, hàng chục cánh táy khác giơ lên, nào là "Sao tai cô to thế?" rồi "Sao giọng cô nhỏ thế?". Hôm nay, như thường lệ, đúng 6h sáng Chíp tỉnh ngủ, vệ sinh cá nhân, thay đồ, chào ba mẹ rồi đi bộ đến trường. Nước mắt ràng rụa, nghẹn ngào không nói ra lời, chị vội cám ơn rồi đi thẳng về nhà.
Với tâm trạng đầy mâu thuẫn, vừa không muốn thấy những hình ảnh ân ái đó, vừa muốn tìm về những cảm xúc và kỹ niệm giữa hai người mà cô cho là hạnh phúc nhất đời mình tưởng chừng đã lãng quên. Nhà Bông chỉ có hai mẹ con, ba Bông mất tích trong chiến tranh, vì thế mẹ dồn hết tình thương yêu cho Bông để cố gắng bù đấp khoảng trống đó. Thật không may, hình như cũng đã có người rồi thì phải, nhưng chỉ có một người duy nhất.
Nếu không vì thương bé Bông và vì một chút hy vọng mong manh rằng có thể anh vẫn còn sống, thì có lẽ chị đã tự kết liễu đời mình. Sự trãi nghiệm cuộc sống cũng như khi bạn lái chiếc xe trên đường vậy. Bât hanh là khi bạn có cả môt rổ bánh nhưng lại không có thời gian để ăn chúng.