Kiếm một tật xấu của người dễ hơn là tìm cái hay của họ. Ông khuyên tôi nhiều điều rất quý về cách giữ gìn khu vườn nhỏ của tôi. Những con heo thản nhiên đối với những giải thưởng đó cho ông cái cảm tưởng rằng ông rất quan trọng.
Tôi tự hỏi đối với loài người sao chúng ta không dùng cách hợp lý đó? Tại sao ta không dùng thịt thay cho roi, lời khen thay cho lời mắng? Chúng ta nên theo anh Pete Barlow: muốn khuyến khích ai thì dù người đó tấn tới rất ít, ta cũng nên khen. Vậy, muốn gây thiện cảm, xin bạn để ý tới quy tắc thứ ba này: "Phải nhớ rằng tên một người đối với người đó là một âm thanh quan trọng và êm tai hơn hết thảy những âm thanh khác". Cuống họng tôi như cái bàn nạo dừa.
Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu. Nếu tôi đã thành công được chút nào, toàn là do công của nàng vậy". Anh Emile và tôi định thực đơn.
Ông ấy thấy rõ như vậy và điều đó làm cho ông vui là lẽ tự nhiên. Thực là một sự quảng cáo cực tốt cho ông. Tôi hay rằng - lời ông Duvernoy nói - ông ấy nhờ hăng hái hoạt động cho một liên đoàn các chủ nhân khách sạn mà mục đích là phô trương "sự tiếp đãi niềm nở của châu Mỹ", nên được làm hội trưởng hội đó.
", "Hiểu rõ lòng người như các ngài, chắc các ngài sẽ dễ dàng thấy ý nghĩa của những hành vi đó. Nước Anh khích nộ sôi nổi. Ông Vermylen đưa bức thư cho tôi coi và bình phẩm như vầy: "Thư đó có kết quả ngược lại với ý muốn của người viết.
Ông có bổn phận là gieo hăng hái trong lòng nhóm vô vọng đó. Hoàng đế và Hoàng hậu có đủ điều kiện để cuộc lương duyên hoàn toàn theo lý tưởng: Sức mạnh, tiền bạc, quyền thế quang vinh, sắc đẹp, tình yêu. Young, nhà kinh tế trứ danh nói: "Người nào biết tự đặt mình vào địa vị của người khác, hiểu được tư tưởng và ý định của họ, người đó khỏi phải lo về tương lai của mình".
Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó". ? Ông Sol Hurock có lẽ là người bầu hát nổi danh nhất ở Mỹ. - Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút.
Thiệt là nhục nhã, tôi giận lắm. Các em nấu món gì đó?. Và từ đó hai người thành cặp tri kỷ cho tới khi ông Eastman mất.
Đừng bảo phải là một quốc vương trên ngai vàng hay là một đại sứ của Mỹ ở Pháp mới cần thi hành triết lý đó. Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas. Con chơi bi, đầu gối quỳ lên cát, vớ rách hở cả thịt ra.
Đã có những người vì khát khao danh vọng mà hóa điên như vậy, thì sự biết khen tài năng của những người ở chung quanh ta tất phải là một phép mầu nhiệm vô cùng. Nếu bạn nói như vậy, thì chúng ta sẽ thấy ngay rằng ý kiến của chúng ta rút cục không khác nhau xa lắm; nhưng chỗ bất đồng ý rất ít, còn những chỗ đồng ý thì nhiều, và nếu chúng ta thiệt tình và kiên tâm muốn hòa giải với nhau thì cũng dễ". Được bạn tin cậy, nó phỉnh mũi ra và có lẽ gắng sức để được xứng đáng lòng tin đó".